Cả người cô tạo ra vẻ đẹp mãnh liệt mà mâu thuẫn, cùng lúc có cả đặc điểm của thiên sứ và ác quỷ, quả thật nữ nhân vật chính dưới ngòi bút của anh đang đứng trước mặt anh.
Muốn anh không say mê cô cũng khó.
"Có phải diễn đoạn này hay không?" Miêu Khả Vân luống cuống đi về phía anh, chỉ vào kịch bản hỏi.
"Đúng vậy, nhưng cô không cần phải cầm kịch bản, cũng không phải dựa theo lời thoại này, cứ lấy phương thức của chính cô để diễn tả, miễn là cô phát huy biểu hiện ra là được." Anh bắt cô không cầm kịch bản cho cô không gian tự do để biểu diễn.
Mắt cô thấy kịch bản bị anh ném sang một bên, cảm thấy càng bất lực, có kịch bản ít nhất còn có điểm xuất phát để tuân theo và nơi quy tụ hình thức cố định, nhưng lúc này đều bị ném sang một bên.
Trong lúc nhất thời đầu óc cô trống trơn, mất đi phương hướng...
"Cho cô một ít thời gian để bồi dưỡng cảm xúc, có thể bắt đầu bất cứ khi nào..." Hai tay của anh đan chéo đặt ở trước ngực, chờ cô.
Cô mờ mịt đi về phía vị trí đã định quay lưng về phía anh, vốn là diễn cùng nam diễn viên khi cô diễn còn không được.
Tốt lắm, hơn nữa bây giờ đối tượng lại đổi thành anh.
Muốn cô khiêu khích anh, trừ phi cô uống rượu mới có thể.
Đột nhiên cô nghĩ đến đây lòng cũng sáng ra (nguyên văn là phúc chí tâm linh),sợ gì cứ coi như mình uống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-cung-chieu-em/2316921/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.