Lão đầu nhi gọi điện cho tôi, nhưng vì cái tính tùy hứng nên tôi không nghe máy.
Biết làm sao, người đẹp trai luôn có một chút cảm xúc thất thường.
Liên tiếp mấy ngày, lão đầu nhi đều gọi ba bốn cuộc điện thoại, tôi vẫn không chịu bắt máy.
Tôi quả thật là một đứa cứng đầu thích ăn chơi trác táng mà.
Sau hôm đó, mẹ thân ái liền gọi cho tôi.
"Bảo bảo, về nhà xem ba con đi....."
"Why?"
Mẹ có biết là lão đầu nhi đó có tuổi rồi, đánh không lại con, hiện tại nếu con trở về, sợ là sẽ chọc ổng tức mất!
"Ba con bị bệnh, nghe nói là đã nằm trên giường nhiều ngày không dậy nổi....."
Ách, thật sao? Trong lòng tôi liền có chút lo lắng....
Quả nhiên bà vẫn còn lo lắng cho lão a.....Cái lão đầu nhi thối, nếu biết lãng mạn một chút thì mẹ đã không chạy đi Pháp rồi.
Bất quá, lúc này đây tôi nên trở về nhà xem lão đầu nhi thế nào rồi. Tôi cũng không phải là đứa bất hiếu vô tâm, hy vọng lão đầu nhi có thể nhanh chóng khỏe mạnh, bằng không, về sau tôi liền không thèm gặp lão nữa....
Lão đầu nhi tuổi tác đã cao, trận ốm này phải nằm liệt giường hẳn là rất nghiêm trọng. Tôi trở về ký túc xá thu thập một ít đồ để về nhà ở vài hôm.
......thực ra, từ sau khi tốt nghiệp cao trung, tôi xuất quỹ, cãi nhau với lão một trận liền không trở về nữa.
Đã ba năm rồi a......ngại quá, tôi rất nhớ nhà nha....
Nhưng không có cớ trở về, lão nhân mỗi tháng đều gửi thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-cong-trach-toi-sao/484551/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.