Mật dịch nóng ẩm liên tục chảy ra theo động tác đưa đẩy mãnh liệt của anh, theo khe mông chảy xuống ga trải giường làm ướt đẫm một mảng lớn.
Theo thời gian trôi qua, Nguyễn Nam Tô cũng dần dần thích ứng với tần suất và sức lực của anh, không còn khó chịu nữa.
Tưởng Chính Trì tách rộng chân cô đến mức tối đa, để lộ ra cảnh xuân giữa hai chân.
Anh lo cô sẽ không chịu đựng nổi nếu mình cứ tiếp tục dùng nhiều lực như thế, cho nên sau khi ham muốn điên cuồng trôi qua, anh giảm bớt tốc độ và sức lực, mỗi lần chỉ đi vào hai phần ba rồi lại rút ra, sau đó lại nghiền qua phần thịt non bên trong.
Nguyễn Nam Tô choáng váng dưới động tác va chạm của anh, đầu ngón tay cuộn lại, trong cổ họng không ngừng phát ra tiếng rên rỉ yếu ớt.
Tiết tấu quá chậm nên cảm giác trống rỗng lại trỗi dậy. Cô nhả cánh môi đang cắn chặt ra, khó chịu thúc giục: “Ưm...anh...nhanh lên....nhanh lên...”
Tưởng Chính Trì cúi đầu cắn nhẹ núm vú đang lắc lư không ngừng của cô, giọng nói mang ý cười: “Nhanh lên?”
“Ừm...” Nguyễn Nam Tô khẽ đáp một tiếng, khuôn mặt nhỏ nhắn lại đỏ bừng, “Nhanh lên... a...”
“Tại sao phải nhanh lên? Như vậy không thỏa mãn được em à?” Anh nhả núm vú đã cứng như hòn đá ra, cố ý hỏi một câu đầy mập mờ.
Trong lúc nói chuyện, hơi thở nóng hổi còn phả vào ngực cô.
Đôi chân đang dang rộng của Nguyễn Nam Tô chủ động quấn lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-con-diu-dang-hon-bong-dem/3500294/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.