Nguyễn Nam Tô cảm thấy đau đầu vô cùng. Cô thật sự rất muốn hỏi anh ta một câu rằng: Chu Thần Diệp, anh chỉ có bản lĩnh uy hiếp người khác thôi sao?
Nhưng còn chưa kịp hỏi ra khỏi miệng, hành động tiếp theo của anh ta đã chứng thực suy đoán trong lòng cô: “Tô Tô, em đừng quên em còn có bố mẹ…”
“Đủ rồi!” Nguyễn Nam Tô đột nhiên quát lớn ngắt lời anh ta, trong lời nói không thể giấu được sự thù hận, “Lần nữa dùng loại thủ đoạn hạ lưu này, anh không cảm thấy mình buồn cười lắm sao?”
Chu Thần Diệp bị cô quát lớn như thế thì cũng tỉnh táo lại vài phần sau khi tức giận đến đánh mất lý trí. Cơ thể anh ta lắc lư, muộn màng nhận ra mình vừa làm gì.
Anh ta đang làm gì vậy? Anh ta lấy bố mẹ cô ra đe dọa như thế chẳng phải lại làm tăng thêm thù hận trong lòng cô ư?
“Tô Tô, không phải, tôi không phải có ý này…” Chu Thần Diệp tiến lên trước hai bước, giữ lấy tay cô cố gắng giải thích.
Nhưng Nguyễn Nam Tô hoàn toàn không cho anh ta cơ hội giải thích, đột nhiên đẩy anh ta ra.
Chu Thần Diệp không kịp đề phòng bị đẩy lùi lại hai bước, ngay sau đó, trên mặt lập tức cảm nhận được một cơn đau rát.
Là cô đã tát vào mặt anh ta.
Nguyễn Nam Tô ngẩng đầu, dù cô thấp hơn anh ta một đoạn nhưng khí thế không hề thua kém: “Chu Thần Diệp, anh vô liêm sỉ vừa thôi!”
Chu Thần Diệp bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-con-diu-dang-hon-bong-dem/3500285/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.