Tưởng Vĩnh Niên nhắm mắt lại, sắc mặt lập tức tái nhợt như tờ giấy trắng.
Đáng lẽ ông ấy phải biết từ sớm, rằng anh sẽ không bao giờ tha thứ cho ông ấy…
Suốt cả đời này, đứa con trai này sẽ không bao giờ tha thứ cho ông ấy…
Chu Thần Diệp nhận được tin giá trị thị trường của Nguyễn thị tăng vọt là vào đêm khuya. Anh ta không ngủ được, trên thực tế là từ sau khi Nguyễn Nam Tô rời khỏi đây, anh ta chưa từng có một giấc ngủ ngon, về đêm thường xuyên mất ngủ, lại hút thuốc uống rượu suốt cả đêm.
Tới hiện tại đã hơn nửa năm, bệnh dạ dày cũng càng ngày càng nghiêm trọng. Lúc đau đớn dữ dội, anh ta cảm thấy như có một con dao nhỏ đang chọc vào dạ dày của mình.
Bây giờ anh ta đang nghe cấp dưới báo cáo qua điện thoại, điếu thuốc trên tay lại cháy mạnh thêm một đoạn. Anh ta khẽ nheo mắt, cười lạnh nói: “Ý cậu là, có người đầu tư rất nhiều tiền vào xí nghiệp của Nguyễn thị?”
“Đúng vậy.” Cấp dưới sợ hãi đáp lại “Hơn nữa, người nhúng tay vào chuyện này không phải ai khác, chính là…”
Điếu thuốc trong tay đã cháy hết, Chu Thần Diệp dập tắt rồi ném đi, sau đó hỏi: “Là ai?”
“Là nhà họ Tưởng.”
Nhà họ Tưởng.
Tưởng Vĩnh Niên sẽ không coi trọng một công ty nhỏ tầm thường như Xí nghiệp Nguyễn Thị, cho nên…
Chu Thần Diệp day trán, cảm thấy máu trong người đang cuồn cuồn dâng trào.
Anh ta đã vạch ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-con-diu-dang-hon-bong-dem/3500283/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.