Cuối cùng, Tưởng Chính Trì kéo cô lên trước khi bản thân hoàn toàn mất kiểm soát. Anh ôm chặt cô vào lòng, khàn giọng hỏi: “Em không thấy khó chịu sao?”
“Vẫn ổn...” Nguyễn Nam Tô mấp máy môi, thấp giọng đáp, “Chỉ là má hơi mỏi.”
Tưởng Chính Trì nghe vậy thì không khỏi bật cười, anh vỗ nhẹ vào lưng cô, ngữ điệu dung túng: “Mỏi thì đừng làm nữa.”
Chỉ có bản thân anh mới biết những lời này ích kỷ đến mức nào. Anh thật sự sợ nếu cô cứ tiếp tục làm như thế, anh sẽ lập tức đầu hàng...
Nguyễn Nam Tô tựa vào ngực anh, từ từ hòa hoãn lại, sau đó cô lại trèo lên trên, treo cả cơ thể mình lên người anh.
Theo động tác của cô, bọt nước trong bồn tắm bắn ra tung tóe và sủi bọt nhiều hơn.
Hai tay cô ôm chặt cổ anh, đôi chân thon dài mịn màng dang rộng ra ngồi lên đùi anh.
Tưởng Chính Trì tận hưởng khoái cảm do sự ma sát của cô mang lại, đầu khấc ấn vào chỗ riêng tư ẩm ướt nóng bóng của cô. Anh đưa tay ra đỡ lấy thân vật, nhắm ngay vào cửa động rồi mạnh mẽ đẩy vào trong.
“A——” Nguyễn Nam Tô run rẩy thét lên một tiếng, hai chân cũng bất giác siết chặt lấy eo anh.
Hai thân thể trần trụi quấn quýt lấy nhau trong làn nước ấm, hòa vào làm một thể, chẳng còn phân biệt anh và em.
Lúc vừa vào bồn tắm cô đã có phản ứng, cũng đã chờ đợi khoảnh khắc này quá lâu, động hoa mềm mại bị cậu bạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-con-diu-dang-hon-bong-dem/3500271/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.