Nguyễn Nam Tô yếu ớt tựa vào lòng anh, mệt đến nỗi không muốn nói một câu nào.
Tưởng Chính Trì rút tay ra khỏi hai chân cô, chờ cô bình tĩnh lại mới nâng người cô lên.
“Vẫn chưa kết thúc đâu, bây giờ chưa thể nằm nghỉ được.” Anh hôn lên trán cô, giòng nói khàn khàn giống như nỉ non.
Nguyễn Nam Tô ngồi trên người anh, uể oải rũ mí mắt, tầm mắt vừa hay chạm vào vật nam tính bóng loáng đang vận sức chờ phát động.
To...to quá...
Đây là suy nghĩ duy nhất hiện lên trong đầu cô.
Tác động thị giác quá mãnh liệt, cô đỏ mặt quay mặt đi, không dám nhìn tiếp.
Sau khi đạt cao trào, cảm giác run rẩy trong cơ thể đã biến mất, dần dần thay thế bằng sự trống rỗng.
Lần này cảm giác trống rỗng còn mãnh liệt hơn trước, khí thế mạnh mẽ nhanh chóng cắn nuốt lý trí còn sót lại của cô.
Đầu ngón tay Nguyễn Nam Tô run rẩy, trong miệng thỉnh thoảng tràn ra vài tiếng lẩm bẩm.
Tưởng Chính Trì yêu chết dáng vẻ run rẩy này của cô, anh bắt lấy một tay cô, dẫn cô sờ vào giữa hai chân mình.
Ngón tay vừa chạm vào cậu bạn của anh đã như phải bỏng, cô vội vàng rụt tay về nhưng lại bị tay của anh giữ chặt, gần như ép phải ôm lấy kích thước khổng lồ của anh.
Vật nam tính trong lòng bàn tay cô vì nhịn quá mức mà cứng như sắt, bàn tay nhỏ bé của cô cố gắng nắm chặt, nơi riêng tư lại bắt đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-con-diu-dang-hon-bong-dem/3500248/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.