Tưởng Chính Trì vốn chỉ muốn hôn lướt qua rồi dừng lại, nhưng anh đã quên có một câu nói như thế này.
Đàn ông là động vật suy nghĩ bằng nửa thân dưới của mình.
Anh cũng không ngoại lệ.
Vì vậy, một khi ngọn lửa đã bùng lên thì sẽ nhanh chóng thiêu hủy tất cả lý trí của anh.
Anh trằn trọc trên môi cô một lúc rồi từ từ di chuyển xuống dưới, cuối cùng cả khuôn mặt tuấn tú đều vùi vào bộ ngực mềm mại cao ngất của cô.
Nguyễn Nam Tô cảm giác ngực mình như bị nhét một cục bông gòn, thậm chí hô hấp cũng không được thông suốt, có cảm giác nghẹt thở nhẹ.
Tưởng Chính Trì không chút kiêng dè hôn lên xương quai xanh tinh xảo và da thịt lộ ra bên ngoài của cô. Nhìn da thịt trắng nõn của cô bị mình đánh dấu từng vết hôn sẫm màu, anh vẫn cảm thấy không đủ.
Khi hàm răng của anh cắn vào xương quai xanh, đôi môi mím chặt của Nguyễn Nam Tô thoáng buông lỏng, phát ra một tiếng nỉ non gần như rên rỉ.
“Ưm…”
Âm thanh này không khác gì đổ thêm dầu vào lửa.
Tưởng Chính Trì cảm thấy máu trong huyết quản sôi trào, bàn tay to lớn nắm lấy cổ áo cô rồi dùng sức kéo xuống.
Hôm nay Nguyễn Nam Tô mặc một chiếc áo len trắng rộng thùng thình, chất liệu co giãn rất tốt, anh vừa kéo như vậy đã khiến bộ ngực sữa đầy đặn của cô lộ ra ngoài gần hết.
Da thịt tiếp xúc với không khí, xúc cảm đầu tiên là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-con-diu-dang-hon-bong-dem/3500217/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.