Nguyễn Nam Tô nằm bò trên bàn làm việc của anh ta hồi lâu, chờ cảm xúc kịch liệt dịu đi, cô mới từ từ đứng dậy đi ra ngoài.
Cô không gọi điện thoại hay nhắn tin chất vấn anh ta, mà là đi thẳng về nhà.
Còn có một nghi hoặc vắt ngang trong lòng, trăm mối ngổn ngang vẫn chưa có lời giải.
Cô không nghĩ ra lý do Chu Thần Diệp cưới mình là gì, nếu anh ta yêu cô Tống kia sâu đậm thì nên theo đuổi mới phải chứ?
Dù sao giữa bọn họ cũng không có cái gọi là quan hệ huyết thống.
Trong đầu Nguyễn Nam Tô cứ miên man suy nghĩ, nghĩ đến mức huyệt Thái Dương cũng bắt đầu đau âm ỉ.
Trở lại phòng ngủ, cô mở tất cả các cửa sổ ra.
Dòng không khí lạnh len qua màn lụa thổi vào trong, nhiệt độ trong phòng đột ngột giảm xuống, nhưng sự lạnh lẽo lại khiến cho đầu óc trì trệ của cô tỉnh táo hơn rất nhiều.
Nguyễn Nam Tô cởi áo khoác bông ra, trên người chỉ mặc một chiếc áo len mỏng manh. Cô đứng bên cửa sổ hóng gió mát một lúc lâu, cảm giác máu trong người cũng lạnh xuống.
Hai tay cô chống trên bệ cửa sổ, lạnh đến run lẩy bẩy. Những giọt nước mắt trong suốt trào ra khỏi hốc mắt, cô nhịn không được rủ hai vai xuống, giống như bị rút cạn sức lực toàn thân.
Cô nghĩ tới cái năm trước khi kết hôn với Chu Thần Diệp, vừa kết hôn xong anh ta đã dùng ảnh cưới của cô đặt làm màn hình điện thoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-con-diu-dang-hon-bong-dem/3500182/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.