Type: Nhã
Một khoa bảy lớp, ba hàng, cuộc thi hát giữa các hàng không dễ dàng như trong tưởng tượng, vì khẩu âm của mấy thầy quân sự rất nặng, hát máy lần cũng khó để mà người ta nghe rõ nội dung câu hát.
Một bài ‘Một khẩu súng siết trong tay’ mà dạy cả năm lần, đa số sinh viên ở miền Nam vẫn không học xong.
‘Bảo họ hát bài thịnh hành bây giờ bảo đảm là chuẩn”. Hạ Đông Giá đề xuất.
Nhưng ý kiến này lập tức bị bác bỏ.
Tập quân sự đương nhiên là hát Hồng ca, hát bài hát thịnh hành bây giờ thì ra thể thống gì?
“Thưa thầy”.
Đúng lúc mọi người đang hoang mang thì trong hàng ngũ có người giơ tay lên.
Hạ Đông Giá nhìn về phía đó, bất giác nhướn mày lên:”Nói đi”
“Em biết hát Hồng ca, có thể dạy mọi người, nhưng em có một thỉnh cầu”.
“Gì cơ?”
“Dạy mọi người xong, em muốn thầy Hạ hát lại bài hát “Cô gái đối diện nhìn sang đây”, em quay về đội muộn quá, không kịp nghe hết”.
Hạ Đông Giá nhìn cô gái mũm mĩm trước mặt, bỗng cảm thấy cổ họng ngưa ngứa.
“Khụ khụ.”
“Thầy Hạ, thầy có đồng ý không?”
Trần Khinh nhìn Hạ Đông Giá vẻ mong chờ, đôi mắt đen nhánh sâu thẳm di chuyển theo anh đến một bên thao trường.
“Em hát đi”.
Dưới bóng cây, Hạ Đông GIá nhẹ nhàng giơ tay lên, không nhận ra là bất lực hay hờ hững. Nhưng những chuyện này không phải là điều Trần Khinh quan tâm, bây giờ cô chỉ muốn Hạ Đông Giá hát cho cô nghe.
Cô đứng lên, ra phía trước hàng ngũ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-co-thieu-nguoi-yeu-khong/67265/chuong-1-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.