Có phải cô đói quá nên gặp ảo thanh rồi không? Không đúng! Cô mới dùng bữa tối xong cơ mà? Chả nhẽ cô lại say coca?
Hà Thư đặt tay lên môi, nhíu mày ra chiều ngẫm nghĩ. Sau đó cô rụt rè nhìn anh, hỏi lại.
- Xin lỗi\, có lẽ tôi vẫn chưa nghe rõ lắm. Anh nói cái gì cơ?
- Chúng ta kết hôn đi!
Vẫn với chất giọng đều đều như thế, vẫn với khuôn mặt không hề có chút cảm xúc nào, Đức Lâm lặp lại câu nói kia một lần nữa. Hà Thư cảm giác bản thân muốn điên rồi. Cô hơi cười.
- Anh nghiêm túc đấy à?
- Đúng vậy!
Nhận lấy lời khẳng định một cách chắc nịch như vậy, nụ cười của cô hơi cứng lại, sau đó chuyển qua bối rối.
Cái khỉ gì vậy? Kết quả ngoài dự đoán thật đấy. Dù rằng đây không phải là người đầu tiên biết chuyện cô có con rồi nhưng vẫn đồng ý tiến tới hôn nhân với cô, nhưng cô vẫn cảm thấy hết sức vi diệu. Đặc biệt là sau sự kiện buổi chiều hôm nay, cô lại có một ý nghĩ hoang đường rằng người đàn ông đang ngồi đối diện cô đây đầu óc có chút vấn đề. Vậy cho nên, gạt bỏ hết những suy nghĩ không nên có, cô nghiêm túc nhìn anh, nói thẳng.
- Tại sao? Xét về bối cảnh gia đình\, tôi có thể là người khá là phù hợp để có thể làm cầu nối hôn nhân thúc đẩy kinh doanh giữa hai tập đoàn\, nhưng tôi cũng không phải là người tốt nhất\, không đến mức không phải tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-co-the-hon-em-khong/2720312/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.