🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hà Thư mỉm cười nhận lấy cốc nước ngọt từ tay Đức Lâm, cảm giác mát lạnh ùa về khiến lòng bàn tay vốn bỏng rát lập tức dịu xuống. Uống một ngụm, cô lén đưa mắt nhìn anh nhưng lại không ngờ anh vẫn đang nhìn mình chằm chằm, tầm mắt hai người lập tức chạm nhau. Biết không thể giả vờ được nữa, cô lên tiếng.



- Sao giờ này anh lại ở trường vậy?



- Qua tìm em ăn trưa. - Anh trao cho cô một chiếc khăn, ra hiệu cô lau mồ hôi trên trán. - Nhưng không ngờ lại thấy một trấn đấu thú vị như vậy.



- Trận đấu gì chứ? Em cảm thấy như mình đang bắt nạt trẻ con vậy. - Cô cười gượng, gãi gãi má mình. - Sao anh không nhắn trước với em? Lỡ em có việc thì sao?



- Nếu em có việc thì anh sẽ chờ, không cần nặng nề chuyện đó.



Trông thái độ của anh vẫn chẳng khác ngày thường khiến cô cảm giác hành động đoán già đoán non tâm trạng của anh mấy ngày nay thật là ấu trĩ. Nhìn mà xem, rõ ràng người ta chẳng coi chuyện đó ra gì, mày lại cứ dằn vặt không biết thái độ cua người ta như thế nào. Tự nhiên đặt nặng cảm xúc của họ làm gì thế không biết?



- Hai hôm nay anh bận lắm sao?



Khi nhận ra bản thân vừa hỏi câu gì thì đã quá muộn. Chẳng thể ngờ trong một phút lơ đãng, cô lại có thể nói lên điều mà lòng mình băn khoăn. Và có vẻ như Đức Lâm cũng không ngờ cô sẽ hỏi vậy, anh nhìn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-co-the-hon-em-khong/2720291/chuong-11.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.