Sau khi ăn xong, mọi người ra phòng khách uống trà, còn Hà Thư thì theo bố vào phòng đọc sách. Đối với ông ấy, nếu bước chân vào chỗ đó thì chẳng khác nào đang bật chế độ làm việc cả. Cô cũng đoán được ông ấy muốn nói gì nên khi nghe ông ấy mở lời, cô vẫn có thể kiềm chế bản thân không làm lớn chuyện lên.
- Bố nghĩ con đã nghe Trâm nói qua rồi, nhưng bố vẫn muốn nói với con kĩ hơn. Sắp tới Trâm sẽ mượn trường của con làm địa điểm quay phim, lần này là phim điện ảnh nên thời gian quay sẽ không lâu đâu, vậy nên con hãy hỗ trợ con bé trước khi khai máy, sau khi khai máy thì con hãy hỗ trợ đoàn làm phim.
Hà Thư cười nhạt.
- Lý do con phải nghe lời bố là gì? Bố lấy cái gì ra để trao đổi với con?
- Làm công việc này đối với con không hề thiệt thòi chút nào. - Giọng ông ấy hết sức bình tĩnh, đúng chất của một chủ tịch công ty giải trí lớn. - Huống hồ, bố có thể báo với hiệu trưởng can thiệp vào tiết dạy của con, con không cần phải dạy một tiết nào nhưng vẫn sẽ được nhận nguyên lương. Ngoài ra, tiền của một cố vấn võ thuật cũng không hề thấp. Con hãy suy nghĩ cho kĩ.
- Để làm gì cơ? - Cô nhún vai. - Con nắm được phần tiền của bố là đủ rồi, còn phải vất vả thêm để làm gì? Thiếu những đồng tiền ấy thì đã có bố bù vào, không phải sao?
- Một năm!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-co-the-hon-em-khong/2720283/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.