Hà Thư nghiêng mặt nhìn vào gương kiểm tra vết cắn trên cổ mình. Hai ngày rồi, dẫu không còn dấu răng nữa nhưng vẫn còn đỏ, vì nó mà cô đã phải mặc áo cổ cao giữa trời nắng nóng như vậy suốt hai ngày nay rồi đấy. Đã vậy thủ phạm còn không hề tự nhận thức được lỗi lầm của mình, ngày hôm sau vẫn thản nhiên gọi điện thoại rủ cô cùng ăn trưa.
Nghĩ lại thì cô chẳng rõ vì sao hôm đó anh lại đột nhiên tức giận nữa. Cô đâu có nói gì kích thích đến anh đâu nhỉ? Vậy mà còn không thèm xin lỗi một câu.
Tối nay là cuộc gặp chính thức giữa hai nhà. Gọi là chính thức là bởi tất cả thành viên đều sẽ gặp nhau, không được thiếu một ai cả. Sau một lúc đắn đo nghĩ ngợi, cô đành thở dài từ bỏ ý định dùng váy kín cổ, nhưng vẫn phải dùng khăn lụa để che đi dấu vết mà bất cứ ai nhìn vào cũng đều sẽ hiểu lầm.
Bơ mặc một chiếc váy công chúa điệu đà, còn Bắp thì khoác lên mình bộ com-lê dành cho trẻ em, ở cổ còn đeo một chiếc nơ nhỏ xinh nữa, trông đáng yêu không chịu được. Hà Thư ngắm hai đứa con của mình một lúc, sau đó không nhịn được kéo hai đứa lại hôn chụt chụt mấy phát.
Dương bước lên nhà thấy cảnh đó thì không thể chấp nhận nổi, vội vã giải thoát hai đứa cháu đang kêu la oai oái trong tay mẹ của chúng. Chàng trai hai mươi tuổi cũng mặc một bộ suit đen, tóc vuốt ngược, dáng vẻ ngây thơ đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-co-the-hon-em-khong/2720057/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.