Trạng thái của Giang Chúc có vẻ rất kém, nhưng cậu vẫn cắn răng vượt qua.
Lục Nghiên Kiều thấy vậy thì càng thêm lo lắng, làm cô cũng đứng ngồi không yên cả ván theo. Lông mày của huấn luyện viên cũng nhíu chặt, mấy tiếng thở dài thi thoảng đã làm lộ tâm trạng của anh ta.
Thân thể không khoẻ, cũng ảnh hưởng tới sự phát huy trong game.
Thao tác của Giang Chúc lại xuất hiện sai lầm lớn. Khẩu súng ngày thường có thể dễ dàng ghìm tâm nay lại thành vũ khí khó điều khiển trong tay cậu. Súng rung bần bật, không thể hạ gục kẻ địch trong nháy mắt, cũng để cơ hội cho địch phản công.
“Rush đã chết ——” Hình như host cũng hơi nghi hoặc, “Xem ra trạng thái hôm nay của cậu ấy rất tệ.” Rush là ID game của Giang Chúc.
Tuy rằng Giang Chúc đã chết, nhưng cũng may Đồng Chu Vũ phản ứng nhanh chóng, giết chết được đối thủ.
Thấy màn hình của mình xoay sang góc nhìn của đồng đội, thần sắc của Giang Chúc lộ chút mỏi mệt và bất an. Cậu duỗi tay tháo tai nghe, lau mồ hôi trên trán rất mạnh tay. Còn cộng sự Đồng Chu Vũ của cậu thì đột nhiên đứng dậy, vẫy vẫy tay với trọng tài.
Trọng tài đi qua trao đổi ngắn gọi với cậu ấy, sau đó nhìn về phía Giang Chúc, nâng ngón tay chỉ cổng ra khỏi sân thi đấu gần cậu.
Hình như Giang Chúc cãi cọ vài câu với anh ta, nhưng cuối cùng cậu vẫn thỏa hiệp, ủ rũ cụp đuôi đứng lên khỏi ghế, đứng dậy rời khỏi sân thi đấu. Đồng Chu Vũ nhìn bóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-co-thay-chim-cua-em-khong/729749/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.