Kho hàng sau cửa ẩn trống không, Quý Ỷ Nguy có chút ngoài ý muốn.
Trong lòng anh nảy sinh một ít cảm giác kỳ diệu, từ lâu, hầu hết sự tình đều nằm trong dự đoán của anh. Trong lúc đắm chìm vào ôn nhu hương* tai mèo, dù cướp kế hoạch Chim Trắng, thu nạp ký chủ ngoài kế hoạch, về tổng thể anh vẫn thờ ơ không mấy để ý.
Hiện tại, nhịp tim anh bỗng có chút dồn dập, cảm giác ngoài dự đoán này…
Thông thường chỉ có Tam Tam là có thể mang đến cho anh.
Là Tam Tam tới ư?
Bên môi anh treo ý cười, thong thả bước vào.
Ôn Tự khẩn trương đi theo phía sau, cứ tưởng rằng Quý Ỷ Nguy nhìn thấy người máy bên trong thì cái mạng nhỏ liền toi đời. Hắn run run nhìn kho hàng trống trải.
Toàn bộ kho hàng đến một người máy cũng không có, nói chính xác hơn là, đến một cái đinh con ốc cũng không còn.
Chu Nguyệt Xuất ngầm đưa mắt, Ôn Tự lập tức lắc đầu nhẹ đến mức không thể phát hiện, ánh mắt hơi hoảng sợ.
Không phải hắn giấu!
Hình như bị trộm!
Tại sao AI trí năng của hắn không réo còi cảnh báo?!
Ôn Tự càng nghĩ càng sợ. Tuy rằng người máy biến mất đánh bậy đánh bạ cứu hắn một mạng, nhưng… Những người máy đó đến tột cùng biến đâu mất rồi? Chúng là người máy chứa đầy virus còn chưa kịp điều chỉnh đấy!
Quý Ỷ Nguy hoàn toàn không thèm để ý hai người giao lưu ánh mắt phía sau. Anh hơi hơi hưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-co-thanh-kien-voi-he-thong-tai-meo-a/2561056/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.