Để sớm khôi phục hầm quặng bị sụp, nhóm quả cầu chó chăm chỉ đào đất, tục xưng chó bới. May mắn là, phần hầm ngầm không sụp toàn bộ, đào xuống sâu có rất nhiều khu vực vẫn thông lối bình thường. Tuy nhiên dù sao cũng từng bị sụp, độ an toàn khó có thể bảo đảm, vẫn nên tiến hành gia cố.
Các quả cầu chó đều tập trung im lặng công tác. Phá vỡ bầu không khí yên tĩnh là một tiếng sủa khẽ “gâu”. Tuy đầu chó này vội vàng bịt loa phát thanh của mình, nhưng vẫn gây chú ý.
Các quả cầu xung quanh tò mò bu lại, hợp lực đẩy quả cầu có ý đồ che che giấu giấu lăn sang một bên. Bọn nó phát hiện trong góc có một đống… khoáng thạch đầu mèo mini!
Ẳng ẳng!
Các quả cầu chó túm tụm quanh góc khuất, nhìn chằm chằm khoáng thạch đầu mèo, cứ như cách một lớp kính nhìn chằm chằm ổ mèo trong tủ, đến thở cũng không dám.
Tiếp theo là vấn đề phân chia.
Trên màn hình quả cầu chó màu trắng có tai hồ ly hiện biểu cảm thè lưỡi đáng yêu, ngây thơ nghiêng đầu.
Sủa một tiếng lấy một đầu mèo!
Nhưng ở đây tất cả đều là đầu chó, tất cả đều đáng yêu, nhìn nó tỏ vẻ đáng yêu mà khịt mũi coi thường.
“Samoyed, đừng bán manh nữa, ký chủ của cậu không có ở đây.”
“Ẳng… ẳng…”
Hai tai máy móc lập tức ủ rũ, cụp đuôi xuống.
Các quả cầu chó sau khi bàn bạc nhất trí, quyết định tìm một đầu chó thông minh tới phân chia, nhiệm vụ quang vinh mà gian khổ rơi xuống đầu Collie trắng đen thông minh nhất.
Collie thông minh trầm mặc một chút, dùng vận tốc ánh sáng phân chia.
“Tôi một cái tôi một cái tôi một cái…”
Cách phân chia này bị bị tập thể phủ quyết, xem ra tìm hệ thống quá thông minh là không được. Mắt thấy các quả cầu ở đây sẵn sàng nội chiến nếu phân chia không đều, một quả cầu có icon ba đốm lửa vừa sủa gâu gâu, vừa điên cuồng bay đi mất.
“Tôi gọi đội trưởng đến!” Nó hào hứng phấn chấn sủa.
Các quả cầu có mặt: “…”
Husky! Gọi đội trưởng tới làm gì! Thế thì kế hoạch lén phân chia của chúng nó đổ sông đổ biển hết! Đội trưởng thưởng phạt phân minh ít khi nói cười, khẳng định sẽ phân cho quả cầu chó đào được nhiều quặng nhất!
Đội trưởng có xác ngoài màu nâu thẫm và màu đen giao nhau, tai chó máy móc vểnh cao trên đỉnh đầu, khí thế nghiêm túc sát phạt. Nó nhìn lướt qua đám quả cầu chó xôn xao, lạnh lùng nói.
“Tụ tập ở chỗ này làm gì? Thời gian làm việc đừng nói chuyện riêng, đội ba của chúng ta đang chậm tiến độ hơn đội một, tập trung vào!”
Chúng quả cầu nhìn chằm chằm khoáng thạch đầu mèo nằm trước ngực đội trưởng. Không sai, hệ thống lần trước nhặt được đầu mèo nhỏ, chính là đội trưởng.
“Đội trưởng! Đội trưởng không thể bởi vì mình có, nên không cho chúng ta có hu hu!”
“Gâu gâu gâu!”
Đây là lần đầu đội trưởng nghiêm túc không thể làm các quả cầu phục. Trên màn hình nó hơi hiện biểu tình chật vật xấu hổ, nhưng nó nhanh chóng nghiêm mặt.
“Rảnh rỗi ở chỗ này la ó, không bằng đào nhiều khoáng thạch năng lượng đổi tích điểm. Đến lúc chúng ta hợp tác thông thương cùng quả cầu mèo, các cậu có thể dùng tích điểm mua đầu mèo điêu khắc của nghệ thuật gia.”
Nghệ thuật gia – Hệ thống 2333: Hơ hơ!
Không thể ngờ thứ cậu tiện tay khắc lại được hoan nghênh như vậy.
Cũng đúng… Các quả cầu hơi hơi bị thuyết phục. Một số quả cầu chó có thể đoán được ẩn ý trong lời nói. Ý đội trưởng là, chủ hệ thống tính toán thông thương cùng quả cầu mèo tự kỷ quanh năm?
Chuyện xa xôi như vậy liên quan gì việc trước mắt đâu! Muốn đầu mèo nhỏ xinh muốn đầu mèo nhỏ xinh cơ!
Mắt thấy các quả cầu chó lại chuẩn bị ồn ào, đúng lúc này, trong đường hầm sâu hơn truyền đến thanh âm ôn hòa hàm hậu.
“…Đội trưởng đội ba, có thể mời anh tới chỗ này không?”
Nhận ra ngữ khí đối phương cực kỳ thận trọng, rõ ràng là có chuyện quan trọng, đội trưởng German Shepherd lập tức nghiêm mặt, bay vào đường hầm.
“Làm sao vậy, Berner Sennenhund? Phát hiện cái gì à?”
Các quả cầu khác đều ở bên ngoài hóng hớt, chỉ thấy trong đường hầm, đội trưởng đội một rũ hai tai, nhỏ giọng nói.
“Các hệ thống, không cần ở bên ngoài, đều vào đi.”
“Bên chúng tôi phát hiện một ít văn tự được khắc trên vách đá, nội dung văn tự liên lụy trọng đại, cần tất cả quả cầu có mặt làm chứng. Hiện tại văn tự đã được gỡ xuống, a Sài, phiền cậu vì các hệ thống hỗ trợ một chút.”
“Gâu!”
“Hay lắm, không biết là hệ thống đào quặng nào…”
* * *
Cái nút đã bị ấn xuống, mọi thứ vẫn im ắng không một tiếng động. Bốn hệ thống nhìn mặt nhau, không biết là cái nút có bị hư hay không, thế mà chả thấy phản ứng gì.
Trong lúc chúng nó tính nhấn thêm lần nữa, đột nhiên cái nút bắn ra màn hình trong suốt đếm ngược một phút, bên cạnh còn có hàng chữ nhỏ giải thích. Tình huống khẩn cấp, số 1001 đọc nhanh như gió, bật thốt.
“Không ổn!”
Thì ra nút báo cáo không thể tùy ý ấn, để không bị thích thì báo. Tuy rằng các hệ thống tính cách thuần thiện, sẽ không bấm tầm bậy cho vui, nhưng hạn chế thì vẫn phải có.
Sau khi nhấn nút, phải lập tức nộp tài liệu đã chuẩn bị sẵn trong vòng một phút, chứng cứ này sẽ được gửi đi bằng tốc độ nhanh nhất đến người giám sát bên kia, trung gian không thể nào bị chặn. Sau khi thẩm tra, người giám sát mới có cơ sở để hành động.
Nếu trong một phút không gửi chứng cứ liên quan, nút báo cáo sẽ bị cấm sử dụng một tháng. Cơ mà, suy xét đến khả năng xúc động bấm linh tinh, chủ hệ thống có thể liên hệ nhân viên kỹ thuật gỡ lệnh cấm.
… Vấn đề là các quả cầu mèo không có nhân viên kỹ thuật biết gỡ lệnh cấm.
Đủ loại thao tác của chủ hệ thống không phải là hoàn toàn không có hiệu quả, thật ra đây là kiến thức cơ bản được viết trong sổ tay hướng dẫn hệ thống. Chủ hệ thống giấu nút báo cáo, nội dung liên tục trong sổ tay cũng bị xóa mất, đảm bảo mình được an toàn toàn diện.
Các hệ thống không biết quy định này, bị bất ngờ đánh úp không kịp chuẩn bị, cực kỳ bị động.
Thời khắc mấu chốt, hệ thống 2333 vươn cái đuôi, làm động tác anh em bình tĩnh, hai mắt điện tử dựng đứng lộ ra ánh sáng tự tin.
Cái gì? Chứng cứ lãnh đạo phạm pháp?
Hỏi đúng cầu rồi đấy!
Xin hỏi là muốn chứng cứ lãnh đạo vô cớ chửi mắng công nhân đáng thương, lãnh đạo âm thầm sửa thực đơn nhà ăn cắt xém kinh phí, lãnh đạo cho vay nặng lãi bù vô tiền thu phạt quả cầu mèo, hay là lãnh đạo ở trong văn phòng bí mật lớn tiếng nói muốn biến hệ thống thành nô lệ?
Trừ video tư liệu, hệ thống 2333 còn có cả biển chứng cứ bằng hình ảnh, giếng thang máy bỏ hoang, gian ô vuông nhỏ hẹp, thời gian biểu sắp xếp lịch công tác địa ngục, lén dựng căn cứ bí mật… Cái gì cần có đều có!
Vì một ngày có thể đá lãnh đạo xuống đài, cậu mấy năm như một tích một nùi hồ sơ đen của lãnh đạo! Cậu đã sớm chuẩn bị tốt tài liệu, dùng vận tốc ánh sáng gửi ngay và luôn!
Thời gian một phút suýt chút nữa không đủ để tải tài liệu hệ thống 2333 sở hữu. Phải biết rằng, tốc độ đường truyền báo cáo cực kỳ cao, gần như hai hệ thống tải tài liệu cùng lúc cũng được. Có lẽ người hoặc hệ thống thiết lập nút cáo báo không ngờ rằng, thế mà có hệ thống tích góp được số lượng chứng cứ đồ sộ như thế!
Nộp xong chứng cứ, các hệ thống kích động nhìn cái nút màu đỏ chuyển thành màu lục, chậm rãi chìm vào kiến trúc sàn nhà.
Thế là… Kết thúc?
Người giám sát… Có nhận được báo cáo kèm chứng cứ bọn nó gửi không?
Hệ thống 2333 im lặng khép hai cái đuôi thành hình chữ thập cầu nguyện.
“Tín cầu* nguyện vĩnh viễn không ăn gói bổ sung vị cà ri gà đường đỏ, chỉ mong lãnh đạo xuống đài.”
Dám lấy gói bổ sung ra cầu nguyện, 2222 vội vàng khuyên nhủ.
“Tam Tam, chúng ta đã tận lực, không đến mức dùng gói bổ sung để thề nguyện.”
“Tôi không thích gói bổ sung vị cà ri gà đường đỏ.”
“…”
Ngày ngủ đêm bay Quý Ỷ Nguy ngáp một cái. Thời gian ban ngày đều ở bên Tam Tam, một giây đồng hồ không thể lãng phí, cho nên hôm nay anh cũng hành động ban đêm.
Anh đi tới kho hàng Ôn Tự lần nữa. Lúc này Ôn Tự đã chuyển kho hàng đến một vị trí ẩn nấp hơn, bên trong tàng trữ số lượng lớn đảo người máy. Đột nhiên tăng nhiều người máy làm ánh mắt Quý Ỷ Nguy khẽ nhúc nhích, Ôn Tự vội vàng giải thích.
“Từ lần trước bị kê biên tài sản, số lượng người máy còn lại không quá một trăm. Mà ngay trước khi mọi người đi công lược thế giới【 Đại Hồ 】, tôi phát hiện có người trả lại số người máy lần trước bị mất trộm…”
Ôn Tự bỗng cứng họng, hoảng sợ nhìn về phía Quý Ỷ Nguy. Quý Ỷ Nguy cười khẩy một tiếng.
Thịnh Tụng Thời thấp giọng khụ.
“Quý tiên sinh đã biết toàn bộ sự tình.”
Ôn Tự càng thêm hoảng sợ, chẳng lẽ Thịnh Tụng Thời đang đứng trước mặt mình là quỷ!
Thịnh Tụng Thời: “…”
Nếu không phải có Tam Tam khuyên can, Thịnh Tụng Thời đứng ở chỗ này chắc chắn là quỷ. Quý Ỷ Nguy không có nhiều kiên nhẫn, ra hiệu Ôn Tự tiếp tục nói. Ôn Tự run rẩy nói tiếp.
“Hơn nữa, người máy bị đưa về, phá được cửa ải khó khăn mà bấy lâu nay tôi chưa vượt qua được!” Nhắc tới IT, Ôn Tự ngược lại hết sợ hãi, có hơi kích động, “Là chương trình mới cho người máy phụ thuộc chủ hệ thống, bổ sung công năng mới cho chúng nó… Phương diện này tôi bị kẹt mãi không làm được, hiện tại lại có người khác làm được!”
“Này nghĩa là… nghĩa là…!”
Quý Ỷ Nguy bỗng nhiên giơ tay ngừng, Ôn Tự lập tức câm miệng. Hắn thấy trong mắt Quý Ỷ Nguy chợt lóe ánh sáng nhạt, tựa hồ có ký tự 0 và 1 chạy lướt qua, khiến Quý Ỷ Nguy trông như một chương trình lạnh băng. Tuy nhiên trạng thái này chỉ diễn ra vài giây, Quý Ỷ Nguy trở về bình thường.
Ôn Tự cứ cảm thấy quỷ dị. Quý Ỷ Nguy… Không phải là người máy chứ? Hoặc nói là, một sự tồn tại giống với hệ thống?
“Tiếp tục.”
Ôn Tự lấy lại bình tĩnh, thu mớ ý tưởng như ngựa thoát cương về.
“Đối phương thoạt nhìn không tính bại lộ thân phận, xuất phát từ ăn ý giữa các nhân viên kỹ thuật, tôi kiến nghị hai bên triển khai hợp tác không chạm mặt, phương thức cụ thể là…”
Hắn tạm dừng một chút, tựa hồ thấy phương pháp cứ quái quái, nhưng chỉ có thể như thế.
“Chuẩn bị tốt người máy, hoàn thành phần công việc của tôi, sau đó…”
“Để đối phương tới trộm.”
* * *
Chim giấy nhẹ nhàng đáp xuống một bàn máy giống đài thiết bị. “Tinh” một tiếng, đài thiết bị kêu vang, một bàn tay vươn tới, sờ soạng nhấc ống nghe trên bàn lên.
“Xin chào, đây là đình chim giấy, bạn có việc gì muốn báo cáo?”
Chứng cứ phát thông báo nhắc nhở liên tục, đợi mãi không thấy đầu bên kia trả lời, người này bắt đầu lật xem chứng cứ trên màn hình trong suốt. Lật một hồi, cơ thể hắn chậm rãi ngồi thẳng lưng, kéo thấp vành nón, trên vành nón màu đen in một logo màu cam bạc viền vàng, rất giống mỏ chim cánh cụt.
Tuy rằng thường xuyên có điện thoại gọi tới do nổi hứng, cũng thường xuyên có điện thoại để mách lẻo mấy thứ lông gà vỏ tỏi không cần người giám sát xuất quân, nhưng lần này… Thực sự phải xuất quân rồi.
Vấn đề là ở chỗ…
Thanh niên đội mũ kéo áo khoác, lấy ra một màn hình trong suốt khác, trầm ngâm.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]