Chương trước
Chương sau
Tam Tam không thật sự nổi cáu với anh.

Làm xong nhiệm vụ, Quý Ỷ Nguy nằm xuống mặt đất phủ kín thảm nhung dày dặn. Nhà mèo nhìn từ bên ngoài là một căn phòng di động kỳ quái. không gian bên trong lại cực rộng, khắp nơi trải thảm nhung đủ màu, vô số mèo ma pháp sống ở đây đi qua đi lại, trông khá giống không gian chủ hệ thống.

Đàn mèo này thoạt nhìn mềm mại vô hại rất dễ nhe răng xòe vuốt. Nếu chọc giận chúng nó, không thể hoàn thành nhiệm vụ chúng nó giao, hoặc vi phạm luật nhà mèo, sẽ bị đàn mèo nhào lên cắn xé.

Nhưng xử lý hết nhiệm vụ nhánh, được đa số mèo tin tưởng, nhà mèo sẽ trở nên an toàn. Quý Ỷ Nguy nằm trên mặt đất, bên tai là tiếng tích điểm tăng “Ào ào”, Tam Tam nằm trong ngực.

Tích điểm mười chữ số đã chuyển tới. Anh biết Tam Tam cần điểm, nhưng chủ hệ thống chắc chắn muốn tham ô, lăm le ngoạm một miếng sính lễ mà anh tỉ mỉ chuẩn bị, làm người ta thấy phiền. Quý Ỷ Nguy tuyệt đối không cho chủ hệ thống cơ hội tham ô.

Tích điểm là để rước meo meo. Dưa hấu, cút.

Cho nên anh sẽ đợi kế hoạch tiến hành đến bước tiếp theo mới nhận chuyển khoản. Số tích điểm khổng lồ đang thuộc không gian vô hạn này, thời gian cụ thể… Chờ chim cánh cụt hành động rồi tính.

Chim cánh cụt sẽ sớm hành động.

Thấy bọn họ dừng lại nghỉ ngơi, mèo từ bốn phía dần xúm lại. Quý Ỷ Nguy không hiểu tiếng mèo, tự giác mắt nhìn thẳng, kiên quyết không nhìn mèo nào khác ngoài Tam Tam. Phương thức biểu đạt tình hữu nghị của mèo là vuốt lông, có con mèo muốn liếm lông cho 2333, nhưng phát hiện đối phương trụi lủi, nó lộ ra biểu tình hoang mang.

Hệ thống 2333 xấu tính. Cậu nứt đôi cơ thể, “cạp cạp” vài cái như pac-man, nháy mắt dọa con mèo bỏ chạy. Mèo chạy ra xa vài bước, quay đầu meo meo oán giận.

Đắm chìm trong thế giới nhiệm vụ, nghỉ ngơi ngắn ngủi, được ôm Tam Tam trong lòng… Quý Ỷ Nguy thích mê.

Anh thừa nhận, mình là người không biết an phận, đặc điểm là rất dễ chán ghét hoàn cảnh bên ngoài. Anh bẩm sinh dễ dàng thích ứng thế giới mình ra đời, dù thế giới đó có hiểm ác bao nhiêu. Đáng sợ chính là, anh không được thầy giỏi đào tạo vẫn có thể nhanh chóng nắm giữ quy tắc, trở thành người siêu việt.

Nhưng sau khi kết thúc, anh sẽ xuất hiện trạng thái “Thần thiếp mệt rồi giết nó đi”. Anh sẽ cảm thấy chán muốn chết, muốn phá hư mọi thứ, rồi xây lại từ đầu, nhìn xem có thể sinh ra thứ gì mới mẻ hay ho hơn không.

Cũng may là, thế giới ban đầu của anh không phải một thế giới hòa bình như anh em Chu Nguyệt Lạc Chu Nguyệt Xuất, cũng không phải thế giới tài phiệt lũng đoạn như Thịnh Tụng Thời, mà là thế giới mạt thế có tính khiêu chiến cao, là nền văn minh dị thế đẳng cấp cao.

Như download game một người chơi có rất nhiều nội dung, ít nhất 20 năm đầu Quý Ỷ Nguy cảm thấy thế giới này vô cùng mới mẻ thú vị. Cho đến khi anh hơn 20 tuổi, mỗi một căn cứ anh đều leo lên đầu bảng, trở thành tội phạm bị truy nã số một thế giới, đối mặt với biển người hận không thể giết anh nhưng không dám tiến lên, ai cũng như ai… Quý Ỷ Nguy bắt đầu thấy chán.

Thậm chí anh từng có suy nghĩ, hay là dứt khoát kết thúc hết thảy. Bị nhiễm virus thây ma cũng được, nhân loại giết tới giết lui cũng thế, mọi người đều sống khổ sở, đều không thấy hy vọng, thế tại sao không cùng nhau nổ tung? Sạch sẽ.

Thời điểm Quý Ỷ Nguy thật sự tính toán bắt tay thực hiện kế hoạch, bỗng anh nghe được trong đầu mình vang một âm thanh nhắc nhở.

【 Leng keng! Xin chào ký chủ, tôi là hệ thống số 03 của anh… Anh muốn kết thúc mạt thế? 】

【 Yes OR No ( hu hu hu tôi lập tức thu tai lăn đi liền làm ơn bấm No làm ơn bấm No pls pls) 】

Câu hỏi trắc nghiệm yes no, theo logic thông thường, người ta hay có xu hướng nghe lời năn nỉ… Không nghe! Anh không nghe đấy! Anh phản nghịch đấy! Anh thích ngược đời đấy! Làm gì được nhau!

【 Yes. 】

Kẻ điên nhàm chán chọn vế trước. Tuy anh không thích đột nhiên có thứ nói chuyện trong đầu, nhưng thanh âm ấy cứ quanh quẩn trong đầu, cố tình đưa ra một câu hỏi mà anh không thể làm lơ… Kết thúc mạt thế.

Thế giới này là chiến trường đẳng cấp cao, mạt thế xuất phát từ nền văn minh cao cấp bày mưu đặt kế. Muốn kết thúc mạt thế, nghĩa là chính diện đối kháng với nền văn minh ngoài hành tinh.

Không, thật ra Quý Ỷ Nguy không thèm để ý mạt thế có kết thúc hay không, thứ anh để ý là biến hóa bản thân. Anh vui lên, ánh mắt đen thẫm cũng hiện ý cười hưng phấn.

Khéo, thật là khéo.

Là hệ thống, hệ thống tìm tới anh, hệ thống sẽ mang đến lạc thú mới cho nhân sinh nhàm chán, hệ thống sẽ rót dòng máu nóng vào linh hồn tẻ nhạt, sao anh không vui sướng cho được?

Tuy nhiên sau này Quý Ỷ Nguy biết, không phải “Thật là khéo”, là…

Quá là mèo.

Hơn nữa anh đã hiểu cái gì là “Thu tai lăn đi”.

Bên trong nhà mèo, Quý Ỷ Nguy giơ tay vuốt ve đầu meo meo, ngón tay vuốt ve phần giữa hai vành tai, mắt ánh ý cười nhớ về lúc Tam Tam đã tặng bất ngờ cho anh. Tam Tam đối với anh mang quá nhiều ý nghĩa, tình yêu, vui sướng và biến hóa. Thiếu thứ nào cũng không được, thiếu một thứ anh đều sẽ chết.

Anh phát hiện Tam Tam đã lâu không nói gì, đầu ngón tay chọt chọt meo meo, cúi đầu hỏi.

“Tam Tam?”

Hệ thống 2333 hoàn hồn.

“Không có gì, đang suy nghĩ một vấn đề rất khó thôi.”

Cậu đang tự hỏi tự tìm đáp án, cứ có cảm giác mình đã tự hỏi vấn đề này rất lâu, mà chỉ cần ở bên Quý Ỷ Nguy, cậu liền tự hỏi vấn đề này.

Hiện tại nằm trong nhà mèo, đập vào mắt là thảm mềm nhung, cậu nghĩ càng thêm xuất thần.

Cậu nghĩ mình bị mất một đoạn trí nhớ. Tới bây giờ, trừ một chút về Quý Ỷ Nguy, cậu chỉ có thể nhớ lại một ít tri thức, đều là những tri thức hệ thống 2333 lẽ ra không thể nào biết. Dư lại chỉ còn vấn đề này.

Đã từng tự hỏi thật lâu thật lâu, kể cả khi chưa khôi phục ký ức vẫn nhớ mãi không quên.

Hệ thống 2333 vẫn luôn tự hỏi…

Hệ thống và ký chủ, đến tột cùng nên có quan hệ thế nào?

Tiểu Nhất từng nói với cậu, nó và Thịnh Tụng Thời là phòng bị lẫn nhau, nghi ngờ lẫn nhau, đây là quan hệ hệ thống và ký chủ; 2222 từng nói, nó và Trịnh Hỉ Bi là anh em tốt, bạn bè tốt, cùng nhau làm bậy cùng nhau chịu; 1314 nói, Nguyệt Xuất là cô bé nó nhìn từ nhỏ đến lớn, anh trai cô không còn nữa, nó có trách nhiệm làm phụ huynh chỉ dẫn coi sóc cô; 4399 nói, Chu Nguyệt Lạc và nó nhất trí đồng lòng, ăn ý khăng khít…

Còn 6666, nó là hệ thống non trẻ, vẫn khiêm tốn xin hệ thống 2333 dạy bảo.

Hệ thống và ký chủ, nên có quan hệ như thế nào?

Mỗi khi cùng Quý Ỷ Nguy làm nhiệm vụ, mỗi khi ở bên cạnh Quý Ỷ Nguy, hệ thống 2333 đều sẽ nghĩ về vấn đề này. Các bạn bè đưa ra đủ loại đáp án, đáp án của cậu vẫn nằm trong sương mù.

Đỉnh đầu bị đè nặng, là Quý Ỷ Nguy dịch tay lên, vuốt ve đầu cậu.

“Là vấn đề rất khó à? Đề toán Olympic? Tôi giúp em nghĩ nhé?”

Hệ thống 2333 vừa nghe anh nói đề Toán Olympic, liền hết nghĩ. Thôi, tạm không nghĩ nữa, có nghĩ cũng không ra.

“Không cần, tôi suy nghĩ hơn nửa ngày, chỉ biết tôi muốn ở bên anh mãi mãi… Quý Ỷ Nguy, anh bị sao vậy? Sao không nói gì?”

Quý Ỷ Nguy không thể mà thở dài.

Tam Tam không hổ là giỏi phóng hỏa, anh thừa nhận mình cũng cần nhìn thẳng vào điểm này, nếu vô tình thay đổi Tam Tam, vậy…

“Đốt tôi đi.”

Anh cười.

“Đốt chết tôi đi.”

“…?”

Đôi khi cậu không thể hiểu nổi Quý Ỷ Nguy suy nghĩ cái gì. Đâu thể đốt chết anh, thế thì bóp cổ lắc lắc cho tỉnh vậy.

* * *

Người giám sát 07 lượn lờ ở cảng hàng không rất nhiều vòng, mới tìm được một căn phòng bị bỏ hoang.

Mỗi không gian vô hạn đều có một khu vực an trí chip đồng loại đã chết khác nhau. Căn phòng này có dấu vết từng đặt ít hoa tươi, màu sắc khác với kim loại lạnh băng, vô cùng ấm áp, hiển nhiên từng được sắp xếp thỏa đáng, nhưng đã rất lâu chưa được dọn dẹp.

Người giám sát 07 không tìm thấy chip 03 ở trong phòng. Hắn càng thêm khẩn trương, rốt cuộc chip 03 đang ở đâu? Tìm kiếm không có kết quả, hắn rời căn phòng, ở lại quá lâu sẽ khiến chủ hệ thống phát hiện. Hắn mờ mịt quay đầu lại, nhìn kiến trúc khổng lồ trên mặt đất.

Đãi ngộ của quả cầu mèo, ký chủ về hưu, chip 03… Mấy thứ này cứ quẩn quanh trong lòng hắn, làm hắn lo âu gấp đôi.

Nhìn kiến trúc trên mặt đất, đặc biệt là sân thượng trên cùng dùng để ngắm cảnh không một bóng người, lúc này người giám sát 07 mới cảm thấy sai sai.

Quá yên ắng.

Cả tòa kiến trúc trên mặt đất, quá yên ắng.

Lại nói tiếp, từ khi hắn vào không gian vô hạn này, chưa từng gặp bản thể của bất kỳ hệ thống nào. Ban đầu người giám sát 07 không nghĩ nhiều, bởi vì theo quan niệm tộc đàn hắn, bản thể, hoặc cơ thể hình người, là hình dạng tư mật sẽ không xuất hiện trước mặt người xa lạ.

Đa số hệ thống chỉ dùng hình dạng nhân loại xuất hiện trước mặt bạn thân đồng tộc. Xuất hiện trước mặt ký chủ là không thể nào. Hai bên không cùng chủng tộc, rất là xấu hổ.

Xấu hổ không có nghĩa là bản thể không thể xuất hiện, bằng không bọn họ xây dựng kiến trúc trên mặt đất và dưới mặt đất to đùng để làm gì? Bọn họ có thể dùng bản thể hoạt động trong cộng đồng tộc đàn, sử dụng thiết bị lớn nhỏ các loại. Nhưng kể từ khi 07 đi vào không gian chủ hệ thống quả cầu mèo, hắn chưa bao giờ gặp bất cứ bản thể quả cầu mèo nào.

Trong chim cánh cụt máy, người giám sát 07 đổ mồ hôi trán.

Hắn giơ cánh vây cá, dùng sức đẩy cửa tầng một. Hành lang trống không, bóng đèn chiếu sáng trắng bệch, một người máy dọn dẹp chạy tới chạy lui, chỉ có người máy và người máy.

… Không một ai, không một bóng người, sạch sẽ trống trơn.

Thậm chí không có dấu vết sinh hoạt.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.