Edit: Lạc Thần
Quần áo trên người cũng bị nước hắt ướt, tôi bướcra phòng tắm chuẩn bị lên lầu thay quần áo, Úc An Thừa đã thay đổi quần áo ở nhà tựa vào trên ghế sa lon lật sách, thỉnh thoảng ho khan mấy tiếng đứt quãng.
Bị bệnh cũng kiên quyết không vắng họp, tinh thần thật là đáng khen.
Tôi dửng dưng đi qua bên cạnh anh, bưng bánh ngọt lên tùy tiện nhét vào tủ lạnh.
Anh lập tức đứng lên, dừng một chút đi vòng qua trước mặt tôi, giống như có chuyện gì.
Tôi cũng không hỏi, mặt không chút thay đổi nhìn anh.
Anh cúi đầu ho mấy cái, móc hai tờ giấy từ trong túi tiền ra.
Đó là hai vé tham quan "Hồ đào"! Tôi thiếu chút nữa kêu lên.
Anh đang cầm máy tính trên tay viết: "Buổi tối cùng đi?"
Tôi gần như bật thốt lên "Được", nhưng lại đành nuốt trở vào.
Anh và người yêu bé nhỏ tình cảm sâu đậm của anh suýt nữ thì đẩy tôi vào chỗ chết, hiện tại tất cả những thứ này, cũng chỉ vì anh muốn giảm bớt tội ác giùm cho người yêu bé nhỏ của anh mà thôi.
Kẻ địch giảo hoạt thay đổi chiến thuật, tôi sao có thể dễ dàng mất cảnh giác trước viên đạn bọc đường của anh cho được!
Tôi cố nén đáy lòng khát vọng, nhẹ nhàng lướt qua hai tấm vé: "Thật xin lỗi, hôm nay mệt rồi."
Cũng không quản anh có thấy rõ hay không, tôi chỉ chú ý đi lên lầu, vùi ở trước máy vi tính điên cuồng chơi game online. Nhưng mỗi ngày đến biệt thự nhà họ Úc ăn cơm thì quy củ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-co-quyen-giu-im-lang/23503/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.