Edit và Beta: Thích Cháo Trắng – DĐLQĐ
Tôi bỗng dưng dừng lại, làm sao có thể thất lễ được!
Từ lần đó sau khi kết thúc buổi lễ, mỗi một bước đi của tôi, cũng đều được tỉ mỉ sắp đặt và giám sát.
Tôi chẳng khác nào một con vật nhỏ được nuôi dưỡng, mặc cho người tôi dắt mũi dẫn đi, bước vào một cái lồng vô cùng hoa lệ, không hề hay biết gì, chỉ mặc sức hưởng thụ tình nồng ý mật chưa bao giờ có. Dần dần, móng vuốt bén nhọn cùng sự cảnh giác khi xưa chẳng còn, hơn nữa, cuối cùng sẽ bị hủy diệt toàn bộ ý chí chiến đấu.
Không phải cứ liều mạng giữ gìn, thì những thứ luôn được coi như trân bảo đều có thể giữ lại vẹn nguyên, không hề sứt mẻ.
Tựa như, cũng không phải cố gắng không để tâm, thì những sự thật không cách nào đối mặt kia có thể bị xóa sạch không lưu lại dấu vết.
Cho dù như thế nào, điều tôi muốn muốn nhất bây giờ, là trả lại cho tôi một thế giới rõ ràng chân thật!
Không cho phép mình chần chờ thêm nữa, tôi làm dấu tay "Không" cực kỳ nặng nề: "Không cần người ngoài! Ngay bây giờ, bọn em đi ra ngoài!"
Úc An Thừa chống lên cửa xe, còn chưa kịp giơ tay ra hiệu, đã lập tức ho khan, anh không thể không lấy tay che miệng.
Tôi vội vàng lật túi tìm khăn tay, kéo lung tung một hồi, tập giấy lúc nãy bị tôi nhét loạn vào túi bung ra, rơi xuống chân An Thừa.
Tôi đang muốn vươn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-co-quyen-giu-im-lang/1873603/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.