Edit & Beta: TranGemy
Đã nói phải tới nhà cũ chừng nửa tháng, nhưng một tuần sau tôi đi khám thai, Úc An Thừa lại về đón tôi cùng đi tới bệnh viện.
Tôi như thể nửa năm không gặp anh, ôm mặt anh hôn lấy hôn để, cho đến khi anh bắt đầu ho khan mới không tình nguyện buông anh ra.
Anh sờ sờ mặt tôi, làm dấu tay: “Mập rồi.”
Nhưng anh thì lại gầy đi, gò má với xương quai xanh đều lộ rõ, sắc mặt cũng nhìn không tốt chút nào.
“Về nhà đi, đừng cực khổ như vậy có được không.” Tôi gần như khẩn cầu.
Anh lại rất bình tĩnh: “Không có việc gì, việc nghiên cứu cũng sắp thành công rồi.”
Tôi hiểu sự cố chấp của anh, đành phải hung dữ uy hiếp, thuận tiện phát tiết một chút phẫn nộ vẫn giữ trong lòng bấy lâu nay:
“Chờ rượu mới lần này nghiên cứu xong, nửa năm tới anh phải nghỉ ngơi cho hẳn hoi, không cho phép đi đâu, nếu không buổi tối sẽ cho anh ngủ trong phòng sách.”
Anh cười, sự vui vẻ trong mắt làm cho sắc mặt ảm đạm cũng tươi tỉnh hẳn lên: “Ừ, đến lúc đó sẽ làm chức ba toàn thời gian!”
Ngoài vài lần kiểm tra định kỳ và tim thai, tôi cũng làm một kiểm tra siêu âm màu.
Mấy lần kiểm tra trước đều do trợ lý Đông đi lấy kết quả, còn tôi thì kích động đến chẳng nhớ được cái gì.
Lần siêu âm trước chỉ nhìn thấy một cái bóng nhỏ đen đen, mà lần này đã có thể nhìn thấy hình dáng một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-co-quyen-giu-im-lang/1873598/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.