Edit và Beta: Thích Cháo Trắng
Ra khỏi bệnh viện Úc An Thừa cùng tôi đi thăm mẹ.
Sau khi tôi mang thai, cũng khá lâu rồi không đi thăm bà, trong lòng quả thực vô cùng nhung nhớ, nhưng lại sợ bà tình trạng của xảy ra vấn đề gì, còn chưa đi đến phòng bệnh thì tôi đã bắt đầu thấp thỏm.
Không ngờ tình trạng thân thể và tinh thần của bà đều rất không tệ, hơn nữa con gái yêu quý hơn một tháng không gặp thế mà làm như không thấy, ngược lại thân thiết kéo tay Úc An Thừa.
Thấy trên tủ đầu giường bày rất nhiều đồ ăn vặt và trái cây tươi bà thích, hình như gần đây thường có người thăm bà. ŧɾυყệռ độɕ Qυყềռ ŧạı đε ɭê Qυý Đôռ
"An Thừa, cái này, ăn ngon." Bà cười hì hì giơ lên một hạt sen non giòn, vui vẻ reo lên.
Úc An Thừa mỉm cười gật đầu, rút cái khăn giấy giúp bà lau sạch khóe miệng.
Tôi quay đầu lại hỏi người lái xe của Úc An Thừa đang đứng ở cửa: "Gần đây An Thừa đã tới đây sao?"
Tài xế cúi đầu một mực cung kính trả lời: "Thường thì mỗi tuần đều sẽ tới một lần."
Tôi ôm lấy Úc An Thừa dùng sức cắn một cái, tựa đầu lên vai anh.
Anh cúi đầu, tôi dùng một đầu ngón tay nhẹ nhàng chạm một cái lên bụng dưới, trong lòng kích động, tiến tới mẹ trước mặt: "Mẹ, con có em bé rồi, là em bé của con và An Thừa!"
Mẹ mờ mịt ngơ ngẩn, đột nhiên bắt được tay tôi, vẻ mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-co-quyen-giu-im-lang/1873596/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.