Edit: Tử Liên Hoa 1612
Quản gia ngớ ra một lúc mới đi lên đỡ tôi: "Cô chủ, An Thừa vừa mới về......"
Tôi túm lấy ông ta: "Người đâu, người đâu?"
Quản gia bị tôi làm cho lúng túng: "Cô chủ, cô đừng nóng vội như vậy, vừa nãy lúc An Thừa trở lại cũng rất sốt ruột, nói có thể cô sẽ trở lại, nhưng vừa thấy cô không ở đây đã lập tức kêu tài xế đi tìm cô, cậu ấy dặn nếu cô trở lại, nhất định phải ở nhà chờ cậu ấy."
Tôi giống như bị mất hết chút sức lực cuối cùng, cả người rơi thẳng xuống dưới, quản gia nâng tôi đến trên ghế sofa, cuống quít gọi điện thoại cho tài xế.
Tôi sững sờ phát run trên ghế sofa, vẫn cố vểnh tai nghe từng lời từng chữ quản ga nói.
"An Thừa sẽ quay lại ngay lập tức, cô chủ, cô có muốn đi tắm trước hay không?" Quản gia nhỏ giọng nhắc nhở tôi.
Quả thật là nên, nhưng vừa đứng lên tôi đã ngã xuống ghế sofa, quản gia giật nảy mình: "Cô nghỉ ngơi trước một chút đi."
Tôi thật sự không đi nổi, bọn họ cầm khăn tắm lớn và máy sấy tóc, còn bưng trà gừng tới.
Tới lúc tôi có chút sức lực muốn đứng dậy đi tắm, cửa mở ra, tôi không hề nghĩ ngợi lao tới, nhưng người ngoài cửa nhanh hơn tôi, hung hăng ghì tôi vào trong ngực.
Chúng tôi ngồi chung trên ghế sofa, tôi vẫn chưa tỉnh hồn lại: "Anh đã ở đâu? Gửi rất nhiều tin nhắn nhưng không có hồi âm, bọn họ cũng không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-co-quyen-giu-im-lang/1873584/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.