Một ngày như mọi ngày, Thiên Vũ chào ngày mới bằng màn mở cửa hết sức ấn tượng của bạn Gin, nhưng căn phòng này hôm nay sao tự nhiên thiếu thiếu cái gì.
- Ủa? Khánh Tuyết đâu?
Hắn trở mình, liếc mắt về phần lãnh thổ bên kia, trống trơn. Con nhỏ đi sớm vậy sao.
- Đi rồi.
- Hả? Đi đâu?
- Về nhà.
- Về nhà? Sao về nhà?
- Cô ta bảo có việc.
- Việc gì?
- Không biết.
- Sao không biết?
- Làm sao tớ biết!
- Ờ... cô ấy không nói với cậu à?
- Cậu nghĩ con nhỏ đó sẽ nói cái gì?!
- Ờ! Mà thôi, dậy đi học!
Gin vớ cái gối của nó phang thẳng vào đầu hắn. Mùi hương trên tóc ai đó thoảng ngang mũi, thơm dịu.
Cùng lúc đó, nó đang trên chuyến bay trở về Mĩ. Bay đường dài chưa từng là vấn đề với nó, vấn đề là vừa xuống máy bay nó phải mang xác đến công ty dự cuộc họp quan trọng với đối tác. Ước chừng phải nai cái lưng trâu lưng bò ra cày thêm mấy tiếng đồng hồ nữa thôi. Quá đủ cho sức lực.
Yuu đón nó ở sân bay rồi đem đến công ty. Đặt Boss ngồi ngay ngắn trên chiếc ghế Chủ tịch, vứt cho đống hồ sơ, thương tình đi đường xa chắc cũng đuối lắm nên bonus thêm ly nước, quăn cho 1 câu "15 phút nữa bắt đầu cuộc họp" rồi lượn ra khỏi phòng không thèm một lần quay đầu nhìn lại.
Phòng họp bố trí một màn hình lớn được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-co-mang-nang-ve-ben-em/2517546/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.