Lúc này đến bố mẹ Chi ngạc nhiên. Mẹ Chi nhìn con gái rồi lại nhìn chồng, một hồi thì reo lên.
- Vậy thì tốt quá! Hai đứa đúng là có duyên hết sức.
- Mẹ... con không dám nhìn thầy ấy nữa... huhu con đã nói xấu thầy ấy rất nhiều.
Bố Chi an ủi.
- Không sao, đó là do con chưa biết thôi. Không biết không có tội.
- Bố à, bố không biết con đã nói xấu thầy ấy lại với chính thầy ấy bằng những từ ngữ thế nào đâu, khéo con bị đánh trượt môn thì bố mẹ đừng mắng con nhé!
Chi đứng dậy, lảo đảo như người say rượu đi về phòng, thả mình rơi tự do xuống chiếc giường êm ái.
Cô mở điện thoại lên có tin nhắn của anh. Lúc này đây, cô thật sự không còn mặt mũi nào nhìn anh ấy. Đọc lại những tin nhắn đã nói xấu thầy mà cô muốn cắn lưỡi quá!
"Thầy ấy vô cùng quái thú... thầy ấy rất nhỏ mọn... thầy ấy quái thai... thầy ấy chuyên ức hiếp sinh viên, bắt bọn em làm đủ mọi đề tài... thầy ấy cao ngạo, hống hách... thầy ấy ghét em nên suốt ngày gọi em lên bảng... em chỉ mong môn học này nhanh kết thúc để không gặp thầy ấy nữa... thầy ấy...."
Càng đọc, cô càng muốn cắn lưỡi mình. Điện thoại có bao nhiêu tin nhắn thì bấy nhiêu lời lẽ xúc phạm Tùng, vậy mà... anh còn kiên nhẫn nhắn tin với cô. Chắc hẳn, anh đã tức muốn nổ máu não nhưng giỏi kiềm chế rồi...
Nhất là vừa tối qua cô còn nhắn "Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-co-con-yeu-em/2574445/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.