Lúc này ông Điệp mặt mày tái mét, toàn thân run rẩy, không dám nhìn mặt ai mà cúi gằm mặt xuống đất. Phải lấy hơi, lấy can đảm rất lâu ông ta mới ngẩng mặt lên nhìn bà Hiền.
- Chị dâu, chị tha cho em trót dại. Đúng là số tiền ấy cô gái này không lấy. Em đã đến trường đại học, mua chuộc người ta để tìm hồ sơ có chữ kí rồi bắt chước. Số tiền ấy em đã dùng trả nợ cho thằng Minh rồi. Nếu không người ta sẽ giết nó.
Tùng chỉ nghe đến vậy liền đứng lên nắm tay Chi.
- Chuyện mẹ gây ra thì mẹ tự dọn dẹp hậu quả, con chỉ cần Chi được trả lại trong sạch là đủ rồi. Con hi vọng mẹ sẽ không bày ra bất kì trò hề nào nữa. Con đi đây.
Bà Hiền nhìn hai người nắm tay nhau rời đi thì quát lên.
- Dù nó không phải người như vậy thì bây giờ nó cũng không còn xứng đáng với con nữa. Có chết mẹ cũng không đồng ý cho nó bước vào nhà này làm dâu đâu.
Tùng vẫn nắm chặt tay Chi quay lại.
- Tùy mẹ thôi. Con không cần sự đồng ý của mẹ mà chỉ cần sự đồng ý của cô ấy.
Anh dứt khoát đưa Chi rời đi mặc bà Hiền quát tháo, chửi bới om sòm. Ông Hòa ngán ngẩm cũng không ở lại mà lặng lẽ đi về phòng, gọi cho Tùng.
- Bà ấy không đồng ý nhưng ba đồng ý. Cho ba gặp thằng bé đi.
- Vâng, ba sẽ sớm gặp cháu thôi ạ.
Bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-co-con-yeu-em/2574392/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.