Bon ngồi chơi một mình chốc chốc lại chạy vào bếp.
- Mẹ, hôm nay ba không đến hả?
- Ừ, ba con bận.
Mặt nó lại như bị bóp nước lững thững ra ngoài. Từ lúc đi học về nó đã hỏi Chi không biết bao nhiêu lần câu ấy. Cô chỉ biết Tùng gọi điện nói sẽ về ăn cơm với ba mẹ anh thôi còn có đến hay không thì không biết. Bon càng ngày càng quấn Tùng, không thấy anh là nó hỏi liên tục rồi cái mặt buồn xo như mất của.
Hai mẹ con ngồi ăn cơm, Bon ăn vài miếng, cái mặt lại nghệt ra.
- Ba Tùng hôm nay không đến hả mẹ?
- Có lẽ vậy, mẹ không biết ba bận đến lúc nào.
Chi nghe thấy ông cụ non thở dài thượt một cái. Tiếng chuông cửa vang lên 3 hồi, cái mặt búng ra sữa của nó chợt thay đổi, háo hức, bừng sáng, hai mắt to tròn lập tức vui vẻ. Chẳng đợi Chi nói, nó nhảy tót xuống ghế chạy ra mở cửa, hét to.
- Ba đến rồi.
Tùng có ám hiệu với con là anh đến sẽ bấm ba hồi chuông. Hai ba con có rất nhiều kí hiệu mà Chi không nhớ hết được nhưng có những thứ mà Tùng không cần nói thì Bon cũng đã hiểu.
Vừa mở cửa nó đã nhảy tót lên ôm lấy thắt lưng Tùng, anh cúi người nhấc thằng bé lên tay mình.
- Bon đang làm gì thế?
- Con đang ăn cơm. Ba đã xong việc rồi sao?
- Ừ, ba xong việc rồi.
Vào nhà, Tùng đưa túi quả cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-co-con-yeu-em/2574381/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.