Tùng ngồi trong phòng khách ho sặc sụa. Vậy khác nào nó đang tố cáo ngày nào cũng ăn như vậy? Con với chả cái, đã dặn thế rồi mà vẫn không giữ lời.
Chi đùng đùng nổi giận, chỏ chỏ trán thằng bé.
- Mẹ đã dặn không ăn những món ấy không tốt cơ mà. Bảo sao mặt con như com heo quay rồi, béo ú xấu bạn Na không thích nữa đâu.
Bon phụng phịu, mặt nó nghệt ra.
- Bảo sao bạn ấy lại thích chơi với bạn Mía, hóa ra là do con béo hả mẹ?
Chi liếc Tùng một cái cháy mặt, véo má Bon.
- Từ lần sau mẹ đi công tác sẽ cho con về ông bà ngoại. Cả bố lẫn con không ưa nổi điểm nào.
Bon khoanh tay, trèo xuống khỏi bàn.
- Hừ, không chơi với mẹ Chi nữa. Các cô giáo đều khen con đẹp trai giống bố mà mẹ toàn chê con với bố thôi. Con dọn về nhà bố ở đây.
Chi ngây người nhìn theo nó đang dậm chân bành bạch, vào phòng đóng sầm cửa lại. Cái điệu hừ lạnh này của nó không phải là lây của người kia chứ?
- Vậy hai bố con nhịn đi, về với bố cho béo ú như con heo quay ấy.
Nó nghe thấy mẹ nói lại thò cái đầu ra ngoài.
- Hừ, con chỉ mũm mĩm đáng yêu thôi, không béo.
- Lại còn hừ nữa hả? Nhịn cơm nhé!
Thế mà nó lại không thèm đáp, đóng cửa phòng im ỉm. Chi nhìn Tùng đang vờ như vô tội.
- Anh không chăm được nó thì bảo tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-co-con-yeu-em/2574369/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.