Vì cả hai không có nhu cầu hòa giải, không tranh chấp con cái và tài sản nên tòa án giải quyết nhanh chóng cho họ li hôn. Ra khỏi tòa, ánh nắng chói chang khiến Chi nheo mắt khó khăn. Một tập giấy che trên đầu cô, Chi quay sang thấy Tuấn đang đứng bên cạnh. Cô mỉm cười:
- Chúng ta đi dạo một lát được không?
Anh gật đầu đồng ý, tay vẫn cầm tập giấy che nắng cho cô. Chi ngượng ngùng, đi xa một chút:
- Nắng nhẹ không sao đâu ạ?
Tuấn sững người trước sự từ chối của Chi. Trước kia, cô luôn làm nũng anh sợ nắng, chỉ cần hơi nắng là cô lại chui vào lòng anh, bắt anh dùng mọi cách chắn nắng cho cô nhưng bây giờ, vẫn người phụ nữ ấy, chỉ có mối quan hệ giữa họ đã khác mà cô lại thay đổi nhanh như vậy.
Đứng bên hồ nhìn xung quanh, Chi thủ thỉ:
- Dù chúng ta đã chia tay nhưng em muốn hỏi một câu được không?
Tuấn quay sang nhìn Chi khẽ gật đầu. Anh muốn chạm vào người bên cạnh nhưng không thể, muốn xin phép được ôm cô nhưng cũng không đủ dũng khí.
- Anh...có còn yêu em không?
Giọng Chi trầm buồn, nhẹ bẫng pha chút oán trách và tuyệt vọng. Tuấn đứng lặng người, nhìn dòng nước chảy lăn tăn không một gợn sóng, ánh nắng phả xuống hồ lấp lánh còn lòng anh thì đang dậy sóng.
- Điều đó còn quan trọng sao?
Câu trả lời của anh khiến Chi cười méo xệch, anh thoáng thấy cô khẽ rùng mình ngăn cản cảm xúc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-co-con-yeu-em/2574333/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.