Trần Kiều cũng vốn là tay ăn chơi, tuy rằng trước đây cũng có làm không ít việc dại dột nhưng từ khi ở cùng Cốc Tử, cả ngày đi cùng cô, lại cũng biết tính Cốc Tử nên thành ra sau đó ít gặp 'chiến hữu' ngày xưa.
Giờ anh lại chủ động hẹn cả một đám tới, mấy người kia đều một phép cung kính với anh, Trần Kiều thấy vậy thì bật cười, sau khi mời họ uống rượu mới ngỏ lời đưa đẩy, “Các chú giúp anh một chuyện được chứ?”
“Trần thiếu gia, bản thân anh không biết uống rượu, vậy mà lần nào cũng mời bọn em uống loại rượu đắt như vậy, thực sự khiến anh em chúng em ngại quá.”
Trần Kiều cười, phẩy tay vài cái rồi lên tiếng bảo, “Giờ anh đã có vợ con rồi, càng không thể uống với các chú được. Nhưng các chú muốn uống bao nhiêu thì anh đều có thể mời, duy chỉ có một chuyện anh muốn nhờ các chú giúp anh.”
“Chuyện giúp anh là lẽ đương nhiên mà anh! Lúc trước anh đã thương mà tạo điều kiện cho tụi em như vậy, giờ dù anh có yêu cầu gì bọn em cũng sẵn lòng, mong anh cứ nói, đừng ngại.”
Trần Kiều nghĩ ngợi một chút rồi nhếch mép, mắt anh rực lên một tia gian xảo, “Thực ra chuyện lần này cũng không có gì to tát. Các chú chỉ cần theo dõi một tên dâm đãng rồi chụp lại mấy bức ảnh khiếm nhã của hắn thôi, không biết việc đó các chú có giúp anh được không?”
“Ồ, Trần thiếu gia, anh định tống tiền hắn phải không anh?” Một tên trong số đó nói rồi cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chong-nho-dang-yeu-cua-toi/120554/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.