Tống Đan Đan thở dài, cả đêm qua thực sự cô không ngủ nổi, chuyện của Diệp Tu cứ mãi xoay trong đầu cô, còn có nụ hôn kia nữa, nghĩ đến nụ hôn kia cùng phản ứng của Diệp Tu khiến cô đỏ mặt.
“Hey! Hôm nay Diệp Tu không theo cậu à?” Cố Dĩ Ninh cười hỏi Tống Đan Đan.
“Không có chuyện đó đâu, một lát về nằng nặc muốn đi đón mình đó” cô cười đáp, hôm qua cô phải đã thông tư tưởng của Diệp Tu dữ lắm nên hôm nay mới đến trường được.
“Ha ha! Một người ghét phiền phức như cậu mà lại chịu mang theo Diệp Tu, thật khâm phục!” so với Cố Dĩ Ninh, Tống Đan Đan có hơi trầm tính và lạnh nhạt, nhưng đó chỉ là mặt ngoài thôi, chẳng dễ dàng gì sẽ thấy được mặt khác của cô.
“Hừ! Còn cậu thì sao? Con dâu nuôi từ bé?” Tống Đan Đan hừ một cái khinh thường nói.
“Haizzz! Mình ngược lại với cậu, cậu luôn bị bám theo, còn mình có cảm giác như đang sống cùng bạn cùng phòng ấy, hòa bình đến không thể có ý kiến gì luôn!”
Tống Đan Đan cùng Cố Dĩ Ninh ngồi than thở với nhau đến lúc vào học mới thôi, cả hai thi cùng trường cùng ngành nên học chung lớp với nhau là chuyện bình thường. Hôm qua Tống Đan Đan suy nghĩ cả đêm, cô cũng không biết cho cụ Diệp câu trả lời như thế nào nữa. Suy nghĩ miên man một hồi cũng đến giờ ra về, bao tạm biệt Cố Dĩ Ninh, cô liền đi ra khỏi trường. Ở ngoài cổng trường vô cùng đông đúc, cô tách đám đông đi qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chong-ngoc-cua-toi/63956/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.