Đội trưởng đội bảo vệ sững sờ, khó tin dụi mắt, tự hỏi không biết người này là người hay quỷ mà lại lợi hại đến thế.
Trần Hạo hờ hững liếc nhìn anh ta: "Không phải chuyện gì cũng chõ mũi vào được đâu!"
"Cậu… Cậu..."
Đội trưởng chửi thề trong lòng, đang lúc suy nghĩ nên nói gì thì anh lại ra tay lần nữa.
Trong nháy mắt, Trần Hạo dễ như trở bàn tay tát cả đám bảo vệ văng ra ngoài, khiến cho nhóm bảo vệ mới vừa rồi còn hùng hùng hổ hổ chất đống thành núi ở góc tường.
Cảnh tượng này làm cho những người xung quanh ngỡ ngàng, không thể không nghi ngờ cuộc đời. Ánh mắt họ nhìn Trần Hạo hiện lên sự sợ hãi, không tự chủ lùi ra sau, vô thức muốn cách xa anh một chút.
Trần Hạo nở nụ cười xấu xa tiến đến trước mặt Quách Cự.
Ông ta hoảng loạn lùi về phía sau.
Trần Hạo vẫn không nói gì, chỉ từng bước một đến gần.
"Mày...Mày đừng có làm ẩu, làm ẩu là phải trả giá đắt..."
"Rắc rắc!", Quách Cự chưa kịp nói hết lời đã bị anh tung cước đá gãy chân.
Ông ta ngã phịch xuống đất, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng theo sống lưng, trong nháy mắt áo quần đã ướt như suối, kêu la thảm thiết.
Trần Hạo vẫn chỉ nhìn Quách Cự mà không nói tiếng nào.
"Đừng có xằng bậy… Tao… Tao biết lỗi rồi...", ông ta bị dáng vẻ này của anh làm cho sợ hãi.
Trần Hạo không chỉ ra tay tàn nhẫn mà ánh mắt của anh lúc này cũng cực kỳ đáng sợ.
Giống như một vị thần ở trên cao nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chong-kho/1129278/chuong-606.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.