Mà Tiểu Lưu sau khi nghe Bạch Phi Nhi nói xong, đứng bên cạnh không ngừng chửi thầm.
Trần Hạo còn chưa hiểu rõ tình hình thế nào thì liền bị Giang Ngạo Tuyết nhét vào ghế lái.
Sau đó, Bạch Phi Nhi và Giang Ngạo Tuyết cùng nhau lên xe.
Bạch Phi Nhi: “Lái xe, đến sân bay!”
Nghe thấy câu này, Trần Hạo chấm hỏi đầy mặt.
“Tình huống gì vậy, tài xế chuyên trách bị vứt một bên, tại sao phải là anh đi?”
Nói tới chuyện này, Bạch Phi Nhi cũng cạn lời.
Gương mặt Giang Ngạo Tuyết vô cùng nghiêm túc: “Việc này chỉ có thể là anh đi, Tiểu Lưu không giúp được!”
Trần Hạo ngờ vực, hỏi: “Xe của Tiểu Lưu này tôi lái tốt, nhưng có thể đưa các cô tới sân bay an toàn là được, sao nhất định phải là tôi?”
Giang Ngạo Tuyết nói: “Bởi vì mặt vuông!”
What? Lý do quái quỷ gì vậy?
Nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Trần Hạo, Giang Ngạo Tuyết chỉ có thể tích cực giải thích.
“Bởi vì… Tần Nam không thích mặt vuông!”
Trần Hạo không còn gì để nói, ngàn lần không thể nghĩ tới cưỡng ép anh tới đây là vì lý do này, anh nghĩ, có phải Bạch Phi Nhi và Giang Ngạo Tuyết đã căng thẳng quá mức.
Bạch Phi Nhi nhìn đồng hồ trên tay, thời gian không còn sớm nữa, vội vàng thúc giục: “Xuất phát đi!”
Trần Hạo bất đắc dĩ lái xe, chạy về hướng sân bay, mấy giám đốc điều hành phía sau cũng lần lượt lên xe theo sau.
Đi đường khoảng nửa giờ thì đoàn xe tới sân bay.
Bạch Phi Nhi bảo Giang Ngạo Tuyết xuống xe, mang theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chong-kho/1129255/chuong-583.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.