Trần Hạo gật đầu: “Xem qua thôi, em không ngại chứ!”
"Anh có ý kiến gì không?”, Bạch Phi Nhi không chỉ không ngại, còn hỏi thăm với thái độ khác thường.
"Anh có thể có ý kiến gì được, anh thật sự không thành thạo việc kinh doanh lắm! Nhưng mà, em muốn làm gì thì cứ thoải mái làm đi!”, Trần Hạo thản nhiên nói.
Nghe anh nói như thế, trong lòng Bạch Phi Nhi cảm thấy không thoải mái, nhìn chằm chằm Trần Hạo, cho rằng anh còn tiếp tục giả vờ không khác gì đồ nhà quê ở trước mặt cô, cảnh tượng này lại khiến Bạch Phi Nhi phải nghi ngờ vào sự quyến rũ của bản thân lần nữa.
Cô than nhẹ trong lòng, liếc nhìn Trần Hạo, không nói nhiều lời mà buông bát đũa xuống, đứng dậy đi lên trên tầng.
Trần Hạo thì ngây ra, nghĩ thầm có chuyện gì thế? Chẳng lẽ mình lại nói sai ư?
Anh lập tức nghĩ lại, liền biết vấn đề ở đâu ra.
Chắc hẳn Bạch Phi Nhi đã hiểu nhầm ý trong lời của anh, thật ra Trần Hạo muốn nói cho Bạch Phi Nhi là làm cái gì cũng được, anh sẽ đứng ra chống đỡ, anh hy vọng Bạch Phi Nhi đừng có gánh nặng tâm lý. Cô lại cho rằng Trần Hạo vẫn không muốn thổ lộ tình cảm với cô.
Anh bất đắc dĩ thu dọn bàn ăn xong, sau đó cười khổ lên tầng.
Trở về phòng, Trần Hạo bắt đầu vận chuyển m Dương Cửu Thiên quyết.
Sau khi tỉnh lại từ tình trạng châu thiên, đã là sáng sớm hôm sau.
Bạch Phi Nhi bởi vì vụ hợp tác mà đã đến Bạch thị trước, Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chong-kho/1129244/chuong-572.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.