“Nực cười! Đến lúc này rồi mà còn không biết hối cải! Sự thật đã bày ra trước mắt rồi mà vẫn còn dám nói xấu La đại sư?”, Vu Thừa Dân nói.
“Trò cười gì vậy? Đang còn trẻ mà không chịu học hành cho tốt, lại học được cái thói cãi bướng sao?”
“Đúng vậy, có phải não tên này bị khuyết tật rồi không? Đúng là mắc chứng ảo tưởng mà! Cậu ta không nhìn thấy mạch nước ngầm đang cạn dần rồi sao?”
Khi những người khác còn đang khinh thường Trần Hạo thì bỗng nhiên một tiếng nổ lớn vang lên ở cuối phố.
Tiếng động này làm cho tất cả mọi người giật mình, nhóm người tạm thời buông xuống việc đang làm, tầm mắt hướng về phương hướng phát ra âm thanh. Chỉ thấy ở cuối phố, một cột nước trắng xoá mãnh liệt phun thẳng lên không trung, chiều cao ước chừng hơn mười mét!
Nhìn thấy tình hình này, tất cả đều sửng sốt, ngay khi bọn họ nhìn xuống dưới thì mặt đất bỗng nhiên nứt ra một cái hố có đường kính tầm một mét, một cột nước nữa lại phun ra dữ dội!
Tất cả mọi người đều sợ hãi đến ngây người!
Ầm ầm!
Ngay sau đó, một tiếng nổ khác lại vang lên, cách vị trí bọn họ đang đứng không xa, mặt đất tiếp tục rạn nứt, một cột nước phun thẳng lên cao, nước chảy lênh láng ra ngã tư, khiến đường phố như biến thành một con sông nhỏ.
Cả một đám người khiếp sợ, bọn họ không biết chuyện gì đang xảy ra, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía La Tam Thanh.
La Tam Thanh cũng sững sờ: “Không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chong-kho/1129182/chuong-510.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.