La Tam Thanh vừa dứt lời, thư ký của Vu Thừa Dân, Trương Tuần đã vội vàng nói: "Cậu ta làm sao có đủ tư cách để bình luận về phán đoán của La đại sư!”
“Huyền học sâu như biển, tuy rằng tôi đã nghiên cứu huyền học cả nửa đời người nhưng cũng không dám nói rằng phán đoán của mình chính xác tuyệt đối, nếu như cậu thanh niên này không có cùng ý kiến thì chúng ta cũng nên nghe thử một chút!”
La Tam Thanh vừa nói xong, trong lòng mọi người xung quanh lại càng thêm kính trọng ngôi sao sáng trong giới huyền học này. Bọn họ đều cảm thấy người đại sư nước Hoa này không chỉ có năng lực cao siêu, mà nhân phẩm cũng cực kỳ tốt, đổi lại là một người khác nếu như bị một tên nhóc nghi ngờ, chắc hẳn là đã sớm nổi giận!
Vu Thừa Dân tươi cười nói: “Trước đây tôi không biết đến La đại sư, nhưng hôm nay tôi đã hiểu được lý do tại sao nhiều người sùng bái ông đến vậy, nhân vật như ông được người ta gọi là tài đức vẹn toàn quả là không nói quá chút nào! Còn cái loại người trẻ tuổi chỉ biết lừa dối người khác kia, La đại sư không cần chấp nhặt với cậu ta làm gì, cậu ta thì có thể nhìn ra cái gì?”
Nói xong, Vu Thừa Dân nhìn thẳng vào Mễ Giang Hàn nói: “Lão Mễ, mời ông đưa người bạn nhỏ này về, không cần ở lại đây quấy rối nữa!”
Vẻ mặt Mễ Giang Hàn có chút lúng túng, ông ta bị câu nói của Vu Thừa Dân đẩy vào tình thế vô cùng khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chong-kho/1129177/chuong-505.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.