“Cầu xin anh tha cho tôi, tôi thật sự không dám nữa, sau này tôi sẽ tuyệt đối trung thành với anh, với tập đoàn Bạch thị! Cầu xin anh tha thứ cho tôi!”
Trần Hạo thản nhiên quét mắt nhìn Dương Thiên, anh biết, anh ta chỉ muốn tranh thủ cơ hội này để kiếm thêm chút tiền, loại thu nhập mờ ám này nơi nào mà chẳng có? Sau lần cảnh cáo hôm nay, chắc hẳn về sau anh ta không dám nữa.
“Anh yên tâm, ngày mai tôi sẽ nói lại với chủ tịch là công ty Hắc Thuỷ tổ chức hoạt động mở rộng thị trường, cho nên lô thiết bị này được dùng thử miễn phí, không cần phải trả tiền!”, Dương Thiên nói.
Trần Hạo liếc mắt nhìn anh ta, anh cảm thấy tên Dương Thiên này cũng có chút thông minh liền cười nói: “Làm chó thì cũng phải có hiểu biết của chó, hiểu không?”
Dương Thiên nghe được lời nói của Trần Hạo nhất thời vui mừng không thôi, lời nói này không chỉ đơn giản là tha thứ cho mình, nghe giọng điệu của Trần Hạo, có vẻ như còn cho anh ta cơ hội để giấu kín chuyện này!
Nghĩ vậy, Dương Thiên ra vẻ nịnh nọt nói: “Anh yên tâm, tôi biết phải làm như thế nào, tôi nhất định sẽ là con chó nghe lời anh!”
Trần Hạo cười nhạt, liếc mắt nhìn hai người phía sau rồi rời khỏi văn phòng của Dương Thiên.
Thu phục xong mấy người kia, Trần Hạo lảo đảo đi về phòng mình, còn chưa kịp ngồi xuống ghế thì điện thoại trong tay đã vang lên.
Vừa nhìn thấy người gọi đến là Lục Bách Vạn, Trần Hạo trực tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chong-kho/1129136/chuong-464.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.