"Anh nói cái gì? Anh có biết gì về an ninh không? Nói lung tung cái gì vậy?”, Đằng Vũ Phi nghe Trần Hạo nói thế thì hung dữ nhìn anh chằm chằm, vẻ mặt như bị Trần Hạo nói xấu, không nói rõ ràng thì sẽ không bỏ qua.
Trần Hạo nói: “Nói cái gì? Kết cấu an ninh trên bản kế hoạch này của anh cũng đã hết hạn từ tám trăm năm trước rồi, còn không bằng hệ thống Titan mà Bạch thị đang dùng bây giờ, hơn nữa hệ thống của Hắc Thuỷ mà anh dùng cũng cực kì vô dụng, anh cầm thứ này đi trông nhà cho biệt thự tư nhân còn không có ai cần, huống chi là trụ sở chính của Bạch thị?”
Đằng Vũ Phi bị Trần Hạo chọc tức: “Anh có biết Hắc Thủy là công ty như thế nào không? Biết Hắc Thủy có năng lực kỹ thuật và bối cảnh như thế nào không? Thế mà anh còn chất vấn sản phẩm của Hắc Thủy? Còn nói sẽ nói hệ thống anh ninh đời thứ bảy là rác rưởi? Đây chính là hệ thống tiên tiến nhất có thể lấy được trên thị trường trước mắt, anh có biết không? Không hiểu thì đi sang một bên đi!”
Bạch Phi Nhi hung dữ trừng mắt nhìn Trần Hạo, ý là bảo không cần tiếp tục, ai ngờ, ánh mắt của cô lại bị anh bỏ qua lần nữa.
Trần Hạo nói: “Hắc Thủy đời thứ bảy? Anh xác định? Những chỉ tiêu kỹ thuật này...”
Sau khi bị Trần Hạo làm lơ, Bạch Phi Nhi liền nghĩ tới chuyện sáng sớm, không đợi Trần Hạo nói hết đã ngắt lời: “Anh còn chuyện gì khác không?”
Câu hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chong-kho/1129131/chuong-459.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.