Trần Hạo mỉm cười lắng nghe.
"Em đã quyết định sẽ thanh lý mảng bất động sản, sau này Bạch Thị không thể chỉ dựa vào bất động sản được. Tuy đá quý Diệc Hiên đã đạt được một số thành tích nhất định nhưng để chống trụ được cho toàn bộ Bạch Thị thì còn xa lắm. Tất nhiên, năng lượng mới sẽ là trọng điểm khai thác của Bạch Thị trong tương lai, tiếc là với khả năng và vốn lưu động trước mắt thì vội vã bắt đầu kế hoạch là không nên chút nào. Sau này em sẽ tìm một số dự án có tiềm năng phát triển để có thể khai triển về mọi mặt cũng như gây dựng vốn cần cho năng lượng mới. Có lẽ, không lâu nữa Bạch Thị sẽ được lên một tầng cao mới đây!"
Anh mỉm cười: "Ừ, em nhất định làm được mà, cảm giác được như mong muốn không tệ chứ?"
Bạch Phi Nhi nhìn anh, nói: "Cảm ơn".
"Cảm ơn cái gì, em xứng đáng nhận được điều đó, không ai thích hợp quản lý Bạch Thị hơn em", Trần Hạo đáp.
Được khen ngợi, cô nở nụ cười.
Hai người đi dạo trên phố đi bộ, Bạch Phi Nhi cũng dần dần thả lỏng. Hai bên lề đường có rất nhiều thứ chẳng là gì trong mắt mọi người như đồ chơi hay quà ăn vặt, nhưng vào mắt cô lại thành thứ gì đó quá đỗi kỳ lạ.
Cảnh tượng này khiến cho Trần Hạo cảm thấy hơi thương tiếc cho Bạch Phi Nhi, cô thật sự đã vì nhà họ Bạch mà trả giá rất nhiều, nhưng họ lại chẳng hề biết quý trọng.
Có điều bây giờ đã ổn rồi, không còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chong-kho/1129122/chuong-450.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.