Đột nhiên Trần Hạo làm ra hành động như thế làm cho Phượng Loan há hốc mồm: "Anh giảm tốc làm cái quái gì vậy?"
"Chẳng lẽ đuổi theo họ? Không làm họ nghĩ rằng đã cắt đuôi được chúng ta thì hôm nay họ có thể dẫn chúng ta đi dạo cả một ngày đấy. Cô kiên nhẫn được nhưng tôi không có tâm trạng để chơi với họ đâu", anh nói.
Phượng Loan sửng sốt: "Anh có còn chút gì gọi là tinh thần trách nhiệm không thế? Lỡ may mất dấu Lý Giai Ni thật thì chúng ta biết đi đâu mà tìm? Mấy ngày nay anh làm bừa tôi nhịn lắm rồi đấy, đừng nghĩ rằng anh không thuộc Bá Đồ thì có thể không đếm xỉa đến, Lý Giai Ni mà gặp chuyện gì thì anh cũng phải chịu trách nhiệm!"
Trần Hạo chỉ mỉm cười không nói.
Phượng Loan cực kỳ sầu não, hiện nay chỗ đứng của Bá Đồ trong các bộ phận đặc biệt đang lung lay, thật sự không thể để biến cố nào xảy ra thêm nữa. Nghĩ đến đây, cô ta gọi cho cấp dưới của mình.
"Tình hình hiện tại thế nào?", Phượng Loan hỏi.
"Đội trưởng, có lẽ họ đã chuẩn bị trước rồi ạ, vừa rồi phía trước chúng tôi đột nhiên có mười mấy cái xe container lấp kín đường, khi vượt qua được thì đoàn xe vẫn còn đó nhưng xe của của cô Lý đã mất bóng rồi!"
"..."
Nhận được tin này, Phượng Loan im lặng thật lâu.
Cuối cùng vẫn để cho Lý Giai Ni cắt đuôi mất.
Phượng Loan không hiểu tại sao cô ta lại làm như vậy.
Trần Hạo từng nói rằng Lý Giai Ni không hề điêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chong-kho/1129075/chuong-403.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.