Trần Hạo nhìn thấy một màn này thì trên đầu đầy vạch đen, thầm nghĩ nếu cứ tiếp tục nhưvậy thì sớm muộn gì ở trong cảm nhận của mọi người trong còng ty, anh cũng sẽ trở thành một gã đàn ông dẻo miệng, ăn cơm nhà họ Bạch rồi cưới một cò vợ xinh đẹp của nhà họ Bạch mà vẫn tán gái ở khắp nơi!
Xuống đại sảnh ở dưới tầng, Trần Hạo nhìn thoáng qua người đẹp trên xe ở bên ngoài, Tiêu Nhất Phi đang chống cằm lên cửa xe, mỉm cười quyến rũ. Trần Hạo nhanh chóng lên
xe để tránh bị người khác nhìn thấy.
Tiêu Nhất Phi nhìn thấy vẻ mặt nhăn nhó và sốt ruột của anh thì không khỏi bật cười.
"Cười cái gì mà cười, cô chủ của tòi à, lần sau có việc thì làm ơn hãy gọi điện thoại tới, lần này cô chạy tới đây có biết bao nhiêu người nhìn chằm chằm vào cô đấy!", Trần Hạo tức giận rồi nói.
Trong nháy mắt, Tiêu Nhất Phi tỏ vẻ u oán, điềm đạm đáng yêu: "Đúng vậy, làm vợ bé thì bản thân nên có ý thức của một vợ bé, lần sau tòi sẽ chú ý!"
cả nửa ngày mà Trần Hạo vẫn không nói nên lời.
"Cuối cùng thì tìm tôi có chuyện gì?" "Trong tỉnh có giáo sư Trương, nghiên cứu về một chủ đề. Tôi rất có hứng thú đối với chủ đề này, nhưng người ta lại không có hứng thú với tôi! Cho nên tôi chỉ có thể đến nhờ ông chủ giúp đỡ, có lẽ người ta lại có hứng thú với cậu!"
Vẻ mặt của Trần Hạo như ăn phải mướp đắng: "Cò toàn nói linh tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chong-kho/1128956/chuong-284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.