Cô không hiểu chuyện gì đang xảy ra cả, chỉ thấy mấy người Hồng Quang Kiện đã đến cửa rồi chợt quay lại.
Lúc đi, ba người này tròng rất vênh váo, giờ thì mặt hốt hoảng như thấy ma vậy.
Hồng Quang Kiện và hai người còn lại thấp thỏm đi đến trước mặt Trần Hạo, nịnh nọt anh như nịnh bố chồng.
Trần Hạo nở nụ cười như có như không.
"Cậu Trần, chúng tôi có mắt không biết Thái Sơn, chuyện này có thế..."
"Không!", anh từ chối thẳng thừng. Truyện được copy ở team Nhayho
Nghê Quyền nịnh bợ: "Nói thế nào thì chúng tôi và Bạch thị cũng là đối tác thân thiết nhiều năm, mong cậu hãy nể tình nương tay với chúng tòi!"
Trần Hạo vui vẻ nói: "Chuyện đó thì liên quan gì đến tôi, tôi nghĩ nếu các ông muốn xin thì nên xin Hạ Hành Bắc mới đúng!
Còn nữa, tòi nhớ có ai trong ba người nói là còng việc mà lòi tình cảm vào thì ảnh hưởng đến lợi lộc lắm mà, các ông đã khơi mào thì sao có thể bỏ qua những chuyện chúng ta đã thỏa thuận chứ?"
Ba người bị những câu bóng gió của Trần Hạo làm cho chẳng biết nói gì.
Một lúc lâu sau, Hướng Lượng mới lên tiếng: "Cậu Trần, trước đây quả thật chúng tôi đã thiếu sót, cậu xem, nếu cậu có yêu cầu gì thì hãy nói ra đi, chúng tôi nhất định sẽ thỏa mãn
cậu!"
Trần Hạo phì cười, nói: "Không cần đâu, tôi đã nói là Hạ Hành Bắc làm rồi mà, tuy khoảng cách thế hệ hơi xa nhưng cũng hợp lý và hợp pháp
AI" mà!
"Tòi...", Hướng Lượng suýt thì hộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chong-kho/1128937/chuong-265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.