Chương trước
Chương sau
Ngay sau đó, mọi người lại khiếp sợ khi phát hiện ra một vấn đề khác!
Khi vào trong có đến tận hai ba mươi người nước Tịch, vậy tại sao khi đi ra lại chỉ có một mình Otoha?
Hít...
Nghĩ đến đây, cả ông năm Mễ và Lệ Mạc Khiêm đồng thời hít vào khí lạnh!
Chẳng lẽ tất cả đều... Chết rồi!
Cuối cùng thì lúc nãy đã xảy ra chuyện gì vậy? Lệ Mạc Khiêm và ông năm Mễ liếc mắt nhìn nhau, bọn họ đều nhìn thấy sự kinh hãi ở trong mắt nhau!
Trần Hạo dẫn mọi người ra khỏi hang động và nhanh chóng quay trở lại doanh trại.
Lúc này, đám người viện trợ mà ông năm Mễ tìm đến cũng đã tới, người vừa tới nhìn Otoha
với ánh mắt cảnh giác, thì thầm vào tai của ông năm Mễ.
"Ông Mễ, chúng tôi đã tìm được thông tin về người phụ nữ này!"
"Đưa cho tôi xem!", ông năm Mễ nói.
Thuộc hạ vội vàng đưa tài liệu cho ông năm Mễ, sau khi ông năm Mễ xem qua thì sửng sốt.
Murayama Otoha này thực sự là một gia chủ của một nhà quyền quý, nhà họ Murayama ở nước Tịch có tiếng tăm lừng lẫy, hoạt động ở cá ngoài sáng và trong tối! Thực lực của nhà họ
Murayama còn mạnh hơn nhiều so với nhà họ Mễ và thậm chí năng lượng cũng không thế so sánh nổi.
Hơn nữa, theo dữ liệu cho thấy Murayama Otoha này có biệt danh là bọ cạp mẹ, là một người phụ nữ vô cùng độc ác!
Làm sao...
Thấy vậy, ông năm Mễ không khỏi liếc nhìn người phụ nữ đi theo phía sau Trần Hạo, giống như một cô vợ nhỏ, trong ánh mắt tràn đầy vẻ không thể tin nối.
Nếu không có những bức ảnh của Murayama Otoha ở trong tài liệu, đánh chết ông ta cũng sẽ không tin người phụ nữ này lại chính là bọ cạp mẹ Murayama được nhắc đến trong tài liệu!
Nhìn thấy vẻ mặt kính cẩn và sùng bái của Murayama Otoha đối với Trần Hạo, hai tên thuộc hạ của ông năm Mễ bắt đầu thì thầm.
"Anh có nghĩ Trần đại sư và người phụ nữ người Tịch này đã... Hehe!"
"Nghe nói phụ nữ của nước Tịch đều dịu dàng, chỉ e là Trần đại sư cũng thích điểm này đấy!"
Ngay sau khi hai người họ vừa nói xong, ông năm Mễ đã đập cho mỗi người một cái.
"Trần đại sư là người có thể để cho các cậu bình luận sao, muốn chết hả!", ông năm Mễ nổi giận.
Đột nhiên, cả hai người đều nghẹn họng, không dám nói nhiều nữa.
Tại giờ phút này, sự kính sợ ở trong lòng ông năm Mễ đối với Trần Hạo đã lên đến đỉnh điểm.
Anh tiện tay là có thể chôn cả đám người nước Tịch ở trong núi sâu này còn chưa nói, lại còn khiến cho bọ cạp mẹ đầu hàng!
Làm sao ông ta có thể chống lại một mánh khóe như vậy chứ?
Nghĩ đến đây, ông năm Mễ cảm thụ được một điều rất sâu, dù cho sau này có như thế nào thì ông ta cũng không thể đối đầu với vị thần này!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.