Suốt cả đường đi hai người đều không nói gì, cô ngồi hàng ghế sau hờn dỗi.
Lúc sắp đến biệt thự, Bạch Phi Nhi chợt phát hiện ra cái gì đó, hỏi: "Xe này của ai thế?"
Trần Hạo ngấn ra: "Một người bạn".
"Nam hay nữ?", cô hỏi.
"Nam", Trần Hạo nói dối, không hiểu tại sao Bạch Phi Nhi lại đột nhiên hỏi chuyện này.
"Anh chắc không?", cô gặng hỏi.
Trần Hạo chẳng hiểu gì: "Dĩ nhiên rồi, bạn anh là nam hay nữ chẳng lẽ anh không biết?" Bạch Phi Nhi tựa vào lưng ghế, mặt lạnh như băng.
Một lúc lâu sau, xe dừng trước cổng biệt thự, cô mới lạnh
lùng liếc nhìn anh: "Là nam mà cần dùng cái này?"
Cô lấy một vật trong chiếc túi sau lưng ghế hàng trước ra, ném tới.
Trần Hạo nhìn thoáng qua, lập tức toát mồ hôi lạnh, sao lại là áo ngực chứ!
Bạch Phi Nhi lạnh mặt xuống xe, đóng cửa cái "Rầm!", đi thẳng vào biệt thự mà không quay đầu lại.
Bất đắc dĩ, Trần Hạo cười khổ vớt vật ở ghế trước lên, thầm nghĩ, sao yêu tinh Tiêu Nhất Phi lại để cái này trên xe chứ?
Anh nhìn về phía biệt thự, do dự không biết có nên giải thích hay không.
Lại nghĩ về chuyện tối đó, anh lập tức bỏ đi suy nghĩ này.
Đối với hai người họ, có lẽ sự hiểu lầm này sẽ làm mối quan hệ giữa hai người được rõ ràng hơn, như thế sẽ tốt cho cả hai.
Nghĩ đến đây, Trần Hạo cười tự giễu, lái xe rời khỏi biệt thự, tới Bạch thị.
Nhưng anh không biết Bạch Phi Nhi luôn đứng bên cửa sổ nhìn mình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chong-kho/1128914/chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.