Trần Hạo bất đắc dĩ, lại một lần nữa bị yêu tinh đánh bại, chỉ có thể hậm hực đi tính tiền. Tiêu Nhất Phi thì lại không hề thả lỏng một giây nào, cứ như treo lên người Trần Hạo.
Tính tiền xong, hai người lại đi dạo một vòng ớ phố thương mại, sau khi ăn một chút gì đó rồi mới đi xuống dưới ga ra ở tầng hầm, nơi Tiêu Nhất Phi đỗ xe.
Ai ngờ Tiêu Nhất Phi vừa mới mở cửa ra, chung quanh đã xuất hiện cả một đám người, vây bọn họ vào giữa.
Kẻ dẫn đầu chính là người bị Trần Hạo hung hăng đánh lên mặt - Viên Bồi.
"... Lại dám đụng đến Viên Bồi tao ư? Thứ không biết sống chết!", Viên Bồi tàn nhẫn trừng mắt nhìn Tiêu Nhất Phi và Trần Hạo.
Mấy tên lưu manh đi theo đến đây cũng cười xấu xa đệm theo.
"Thằng nhãi, nghe nói mày... Rất chảnh nhỉ! Biết anh Viên là người nào không? Còn dám ra tay, nói nghe thử xem mày muốn chết thế nào? Gãy tay hay gãy chân đây?”, anh Lôi dẫn đầu đám lưu manh cười lạnh hỏi.
"Anh Lôi, em thấy gãy tay gãy chân không đủ để giải tỏa mối hận này đâu, không bằng..."
"Không bằng làm sao?"
"Đánh gãy cái chân thứ ba của nó đi!”
Ha ha ha! Đám người đó, mày một câu tao một câu trào phúng cười vang.
Viên Bồi độc ác nói:"...
Thằng kia, có phải bây giờ mày đang rất hối hận VI đã đắc tội tao không?"
Trần Hạo khinh thường cười một tiếng, không để ý lắm đến những thứ ngớ ngẩn này.
Nhưng Tiêu Nhất Phi thì lại dính vào: "Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chong-kho/1128907/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.