Hà Nham Đông không vui chút nào, nhưng vẫn cố gắng đáp: “Đã là thời nào rồi, bạn bè khác giới bình thường mà! Chúng ta trong sáng vô tư, sợ cái gì chứ?”
Bạch Phi Nhi trả lời: “Chưa cưới thì có thể kết bạn khác giới được, nhưng cưới rồi thì phải giữ gìn khoảng cách, tôi phải có trách nhiệm với chồng mình!”
Ánh mắt Hà Nham Đông thoáng qua vẻ đố kỵ, nhưng cũng nhanh chóng giấu nó đi: “Đây là một cơ hội hiếm có đấy, Phi Nhi, anh biết em thích âm nhạc, nếu chỉ vì lời đồn đại linh tinh mà bỏ qua cơ hội thưởng thức âm nhạc thì không đáng đâu!”
“Dàn nhạc giao hưởng Oslo Philharmonic mỗi năm biểu diễn không quá 10 lần, nếu bỏ lỡ thì có lẽ phải chờ đến năm sau đó!”
Trần Hạo cũng gật đầu như giã tỏi: “Đúng vậy, tôi đã nghe danh dàn nhạc này rồi, không đi thì tiếc lắm!”
Hà Nham Đông nghe vậy thì vui gần chết, thầm nghĩ tên ngốc này vẫn chưa khỏi hẳn đấy!
“Đúng vậy đó Phi Nhi, em xem, đến Trần Hạo còn nói vậy rồi kìa!”, Hà Nham Đông khuyên bảo.
Bạch Phi Nhi hơi buồn bực, Trần Hạo nói vậy là khinh cô, muốn đẩy cô đi ra xa đúng không?
Nghĩ vậy, Bạch Phi Nhi hung dữ lườm Trần Hạo một cái, thù cũ hận mới cứ dồn lại với nhau.
Trần Hạo lóe lên ánh mắt xảo quyệt: “Đúng rồi, có gì mà phải bận tâm? Tôi đi cùng hai người thì ai dám nói hai người cái gì nào?”
“...”
Một giây trước Hà Nham Đông còn đắc ý, nhưng một giây sau lại chỉ muốn hộc máu.
Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chong-kho/1128774/chuong-102.html