Khi biết Tống Ninh Mông đến để chọn quà cho bà nội thì Trần Hạo cũng không trêu chọc nữa.
Trong hội đồ cổ có rất nhiều người chơi đồ cổ và người sưu tầm hoặc các thương gia lớn trong ngành, ví dụ như Thái Cổ, Thu Cảnh.
Bất kể là cá nhân hay thương gia thì đều có một quầy hàng riêng của mình. Đồ vật đều rất tinh tế, nhưng vì bên mua và bán đều là người trong ngành cho nên khả năng kiểm lậu cũng giảm đi nhiều.
Hai người đi dạo một vòng, Tống Ninh Mông đang nhìn trúng một thẻ ngọc nạm vàng, yêu thích không thôi.
“Anh rể, thẻ ngọc này đẹp quá!”
Trần Hạo vươn tay ra cầm lấy thẻ ngọc nạm vàng, lật kỹ một lượt, nhìn phần nạm vàng một chút, nhưng cũng chẳng có vẻ gì là thích thú với tấm ngọc này.
Ông chủ nhìn Tống Ninh Mông, nói: “Cô gái có mắt nhìn tốt thật, ngọc bài này là ngọc cổ từ thời Minh, màu sắc trong suốt, là Điền ngọc thượng đẳng đó! Mã Đông tôi bán hàng chân chính, bình đẳng cho mọi người!”
“Cái này giá bao nhiêu vậy?”, Tống Ninh Mông hỏi.
“Đơn giá là một triệu năm trăm ngàn, nếu cô chọn thêm được đồ vật nào ở đây thì tôi sẽ giảm 10% nữa!”
“Anh rể, em tặng cái này cho bà nội được không?”, Tống Ninh Mông nhìn thẻ ngọc, ánh mắt lấp lánh.
Trần Hạo nhìn quầy hàng một lượt, chỉ vào một viên ngọc màu vàng, to cỡ quả trứng rồi hỏi: “Cái này bao nhiêu?”
“500 ngàn! Ngọc cổ thượng đẳng thời Thanh, đồ tốt khó tìm đó!”, Mã Đông lập tức đáp.
“Thẻ ngọc nạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chong-kho/1128758/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.