Nghĩ đến một loạt hành động của Trần Hạo hôm nay, Giang Ngạo Tuyết càng thêm thương cảm cho số phận của Bạch Phi Nhi. Một người phụ nữ tài sắc như thế mà dính phải cái tên đàn ông này!
Giang Ngạo Tuyết đang nghĩ thì đã có một âm thanh truyền đến.
“Cô ăn không...”
Giang Ngạo Tuyết quay đầu, định nổi giận thì thấy một cây kem trước mặt.
Mà Trần Hạo thì đang ăn kem ngon lành!
Giang Ngạo Tuyết muốn thổ huyết, từ bỏ luôn ý nghĩ dạy học cho cái tên này!
“Cô không ăn thì tôi ăn nhé!”
Trần Hạo cắn một phát hết nửa cây kem, lại tiếp tục hành trình ăn cây mới!
Giang Ngạo Tuyết nổi hết cả gân xanh trên trán lên: “Anh có biết mình đang làm gì không hả? Quảng Hồng là chuỗi siêu thị lớn nhất phía tây thành phố,bọn họ cần rất nhiều mặt tiền. Chúng ta luôn nể mặt Quảng Hồng là vì không muốn hai bên cạch mặt, phải tìm cách đã rồi mới tấn công được! Giờ thì hay rồi! Người ta chạy luôn kìa!”
Trần Hạo bĩu môi, liếm kem: “Nể cái gì! Người ta đã ký hợp đồng cùng Hồng Khang rồi mà cứ dùng kế hoãn binh thì vô dụng lắm, khác gì ngồi chờ chết đâu!”
“Anh...”
Giang Ngạo Tuyết tức gần chết. Trần Hạo rất thích thấy cô ấy tức giận, vì... nhìn rất sống động!
“Tôi không cãi với anh nữa, chúng ta đi tìm các công ty nhỏ khác để tranh thủ cơ hội. Quảng Hồng có nhiều mặt tiền như thế, các công ty khác chưa chắc đã có chỗ thuê! Ta vẫn còn cơ hội!”
Trần Hạo bật cười: “Thôi, tôi thấy không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chong-kho/1128716/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.