Trần Hạo bình thản nhìn người phụ nữ đang nói chuyện kia. Cô ta là Bạch Chân Chân, em họ của Bạch Phi Nhi!
Cô ta luôn luôn coi Trần Hạo như là tên ngốc. Việc anh trở thành rể của nhà họ Bạch thì đúng là một sự sỉ nhục! Cô ta chưa bao giờ bày ra vẻ mặt dễ chịu cho Trần Hạo, cứ hơi tí là lôi anh ra làm nhục.
“Cái loại vô dụng như anh sao không chết đi kia chứ! Dù sao anh mà tồn tại thì cũng chỉ là một con sâu hại người hại ta mà thôi!”, Bạch Chân Chân nói thẳng, vẻ mặt tràn đầy sự ghét bỏ.
Trần Hạo chau mày, lướt qua nhìn Bạch Chân Chân. Khi ánh mắt hai người chạm nhau, Bạch Chân Chân bỗng nhiên sửng sốt!
Tên ngốc này hình như đã thay đổi rồi!
Nhưng cũng không nói được là thay đổi ở đâu, cô ta lại không tự chủ mà nhìn vào mắt Trần Hạo nữa.
Trần Hạo không nói gì mà chỉ nhìn chằm chằm Bạch Chân Chân!
Sự ghê tởm mà Bạch Chân Chân cho anh cũng tương tự với việc một cô gái nhà giàu khinh thường một thằng ăn bám vậy!
Trần Hạo nói là để bụng thì ánh mắt anh lúc này có một chút tức giận. Nói là không để bụng, vì là người đã sống hai đời người rồi, việc gì phải lắm lời với một con bé tóc vàng chứ?
“Anh lườm tôi á? Cái đồ ngốc như anh mà cũng dám lườm tôi?”, Bạch Chân Chân khó tin, phẫn nộ thét lên.
Mặc dù Trần Hạo chỉ nhìn cô ta một cách rất bình thường, nhưng cô ta lại cho là anh đang lườm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chong-kho/1128675/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.