“Phải”. Anh gật đầu, không có phủ nhận.
“Nếu cần ly hôn, anh ngàn lần đứng khách khí, cứ việc nói cho tôi một tiếng, tôi không làm trở ngại tình yêu của anh, nếu không để bạn gái anh làm người thứ ba, cũng thật không công bằng”. Cô nói rất chân thành, thiệt tình hy vọng anh có thể tìm đươc hạnh phúc.
Anh lặng lẽ lấy tay, đặt bàn tay nhỏ bé của cô bọc vào bàn tay mình.
“Là em muốn ly hôn? Cho nên mới nói vậy!”. Không thể phủ nhận, đôi tay nhỏ bé của cô xúc cảm non mềm, được bọc thật thoải mái.
” Không, sao có thể? Tôi nói rồi, tình yêu với tôi căn bản không nằm trong kế hoạch cuộc đời, ít nhất trước ba mươi tuổi, tôi cũng không nghĩ yêu đương”.
Bị anh giữ bao bọc bàn tay như quả bóng lửa, cô vội vàng dùng sức rút khỏi bàn tay anh.
Anh không gây khó khăn cho cô, thuận theo để bàn tay cô trượt đi.
“Vì sao? Em mới hai mươi hai tuổi, là thời điểm thanh xuân, vì sao không nghĩ đến yêu đương?”. Đôi mắt sắc bén của anh phát ra tia sáng.
Nét mặt cô có chút buồn bã, “Yêu đương có gì tốt, tôi thực hâm mộ anh, có thể thấy tình yêu mà vui vẻ, mối tình này đi rồi có thể chấp nhận mối tình khác”.
“Hả? Đây là lần đầu tiên tôi nghe thấy kiểu lý luận này, phần lớn tôi đổi bạn gái nhiều cũng chỉ biết mắng tôi, giờ đây lại có em hâm mộ tôi”. Có lẽ bởi vì cô nói như vậy, từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-chong-ben-goi-lanh-lung/2479029/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.